Hoàn cảnh sáng tác và cảm nhận về ca khúc “Lời Đầu Năm Cho Con” (Nguyên Thảo) – “Niềm tin sau cuối” của người cha chốn sa trường

Trong nhạc vàng, tình mẫu tử thường được nhắc đến nhiều, tiếp tục, đến nỗi khó mà liệt kê hết tổng thể những ca khúc viết về mẹ. Tình cha, tình phụ tử cũng thiêng liêng không kém lòng mẹ, tình mẫu tử, nhưng lại có rất ít ca khúc viết về cha con. Bài hát Lời Đầu Năm Cho Con của nhạc sĩ Nguyên Thảo là một trong những ca khúc nhạc vàng hiếm hỏi viết về tình cha .
Lý giải cho việc có quá ít bài hát viết về cha, có lẽ rằng là vì người cha thường không biểu lộ tình cảm thắm thiết nhiều như người mẹ, là bởi phụ nữ khi sinh ra đã vốn có cấu trúc não độc lạ, sống thiên về xúc cảm, thích bày tỏ tình cảm, lưu giữ được những ký ức sôi động, nên tình mẹ được biểu lộ đơn cử và dạt dào tình cảm hơn, từ đó trở thành cảm hứng cho nhiều bài hát bất tử .

Click để nghe Duy Khánh hát Lời Đầu Năm Cho Con trước 1975

Xin nói về ca khúc Lời Đầu Năm Cho Con, đây không phải là một bài viết về tình cha bình thường, mà người cha trong bài hát ở trong thời binh lửa, cũng là một quân nhân quanh năm lăn lộn chốn sa trường, nên những tình cảm dành cho đứa con nơi quê nhà cũng mang nhiều sắc thái: Vừa thương, vừa nhớ, vừa buồn, vừa đau xót vì không được gần gũi con trong những năm đầu đời để làm tròn trọng trách người cha.

Bài hát này là một lá thư, nhưng cũng như là lời tâm sự trực tiếp khi đối lập cùng nhau để người cha chân thành bày tỏ :

Trẻ con vô tư nên có lẽ rằng nó sẽ vẫn vui với niềm vui hồn nhiên ngây thơ vào ngày đầu năm là được mẹ may áo mới, nhưng mỗi lúc nhớ đến cha, nó sẽ chạnh lòng vì nỗi buồn xa vắng .

Người cha nhớ vợ, thương con, nhưng là thân trai thời loạn nên bắt buộc phải quyết tử tình riêng, không biết làm gì hơn ngoài những lá thư xuân gửi về để gọi là quà, chính do nơi biên địa hãi hùng này thì có gì khác ngoài những vỏ đạn lạnh lẽo cùng những loài hoa rừng không tên :

Ở đoạn nhạc tiếp theo, tất cả chúng ta hoàn toàn có thể thấy nhạc sĩ mơ về một giấc mơ thanh thản mà hoàn toàn có thể dễ phát hiện trong hầu hết những bài ca thời ly loạn, mong một ngày quốc gia hết điêu linh, để ba được về với con, để quên đi những ngày tháng mệt nhoài đã quá dài này :

Trong lúc chờ tới ngày đó, thì mỗi năm mùa xuân đến, có hoa có cỏ bừng sáng cả đất trời, để con được vui niềm vui nhỏ nhoi trong tuổi ngọc ngà đáng lẽ phải được sống trong thanh thản và trong vòng tay yêu dấu của cha và mẹ .

Mong ước ở đầu cuối, cũng là sau cuối, đó là người cha mong con được nên người. Cha không mong con trở nên giàu sang giàu sang, chỉ mong con nên người, xứng thành người dân ở đời, như mong ước của mọi người cha ở trên đời. Đó cũng là “ niềm tin sau cuối ”, là chính do thân chinh nhân thời loạn, sợi sống như thể treo bằng sợi chỉ, hoàn toàn có thể gục ngã bất kể khi nào ở trên trận địa, nên đó là khao khát tột cùng của người cha, rằng con hãy nỗ lực cần mẫn học tập, trở thành người có ích cho đời. Có như vậy, người cha ở miền xa được an ủi phần nào trong những giờ phút đối lập hiếm nguy nơi sa trường .

Nói về thực trạng sáng tác Lời Đầu Năm Cho Con, nhạc sĩ Nguyên Thảo cho biết trong một lần đi tiền đồn Dakto với đoàn văn nghệ ( chung đoàn còn có nhạc sĩ Lam Phương ), khi đi qua một ngọn đồi ông thấy cảnh một người lính pháo binh đang mài vỏ đạn đồng để Tết về làm hoa mai, nên chợt có ý tưởng sáng tạo sáng tác Lời Đầu Năm Cho Con, và vỏ đạn đồng đó chính là món quà mà người lính dành cho người con thơ dại khi trở về. Cùng trong chuyến đi đó, nhạc sĩ Lam Phương cũng sáng tác ca khúc nổi tiếng Đêm Tiền Đồn .

Bài: Đông Kha
Bản quyền bài viết của nhacvangbolero.com

Alternate Text Gọi ngay