[Phim cũ mà hay] I Am Sam – Giới hạn và yêu thương.

1.jpeg

Hình ảnh quen thuộc trong phim​

Hình ảnh quen thuộc trong phim​

Đánh giá.

I Am Sam mở đầu và kết thúc đều rất nhẹ nhàng, mặc dù không có những tình tiết cao trào nhưng những điều giản dị nhất trong phim lại khiến người xem xúc động thật sự. Những câu hỏi đại loại như “Bố ơi! Vì sao mặt trời màu da cam? Vì sai tuyết lại rơi? Mù tạt là cái gì? Sao bác kia lại bị hói?”, những câu hỏi ngô nghê nhất của trẻ con trong ngày trong hàng ngàn câu hỏi tại sao thế này, tại sao thế kia? Không phải ai cũng đủ kiên nhẫn để trả lời. Chỉ có tình yêu vô bờ bến của cha mẹ mới luôn luôn sẵn lòng giải đáp cho những đứa trẻ. Và Sam cũng vậy, dù không có trí thông minh và không phải chỗ dựa vững vàng cho con gái, nhưng bù lại Sam luôn kiên nhẫn, nhẹ nhàng và trên hết là tình yêu tuyệt vời dành cho con gái, điều đó bù lại tất cả những khiếm khuyết của một người cha mà trong mắt người khác anh là một kẻ ngốc nghếch.

Một vấn đề lớn được đặt ra khi Lucy bắt đầu có những hiểu biết nhất định, cô bé không chịu đọc những thứ khác ngoài những câu chuyện đơn giản ngắn gọn mà bố Sam vẫn đọc, đơn giản vì bố Sam không thể. Khán giả có thể đọc được nỗi buồn và cả sự cảm thông trong ánh mắt Lucy khi bạn cô bé hỏi “Tại sao ông ấy khác thường?” và “Vì ông ấy là Sam, là cha tớ”. Những cái chạm tay an ủi, cô bé hiểu và chấp nhận những thứ “khác thường” ấy và yêu thương cha mình.

dakota_fanning (1).jpg



Dakota Fanning trong vai bé Lucy

Dakota Fanning trong vai bé Lucy

Có thể nói đỉnh điểm của câu chuyện bắt đầu vào ngày sinh nhật của Lucy. Với cách đặt vấn khá thực tế của cốt truyện và cũng là vấn đề của xã hội khi hiệp hội bảo vệ trẻ em cho rằng với trí tuệ và khả năng tài chính của Sam thì không thể giáo dục và nuôi dưỡng cô bé. Khán giả một phần cảm thấy suy nghĩ đó là đúng, nhưng khi chứng kiến sự cố gắng của Sam để tìm đến luật sư biện hộ và sự thu mình bởi cảm giác bất lực khi không thể dành lại con gái khiến người xem luôn có cảm giác nghèn nghẹn nơi lồng ngực.

I Am Sam không cố gắng truyền tải thông điệp này nọ, nhưng với lập luận của luật sư Rita Harrison (Michelle Pfeiffer), cô cho rằng “trí tuệ không quyết định tình yêu thương”. Bộ phim cuối cùng cũng chỉ ra cho chúng ta thấy được rằng điều mà một đứa trẻ thực sự cần thì không gì có thể thay thế, đó không phải là một ngôi nhà lớn, một căn phòng đẹp hay sự đầy đủ về vật chất mà chính là tình yêu thương và sự thấu hiểu. Hai hình ảnh giữa cuộc sống của bé Lucy với bố Sam và tình cảm giữa mẹ con của luật sư Rita càng làm cho người xem cảm thông và yêu mến nhân vật. Hình ảnh bé Lucy hàng đêm ôm gấu bông trèo qua cửa sổ, đi bộ vài dãy nhà đến cạnh bố Sam là minh chứng thuyết phục hùng hồn nhất

Bên cạnh việc đề cập đến tình yêu và bức tranh gia đình, I Am Sam cũng cho ta thấy thái độ nhã nhặn và sự tôn trọng đối với những người khuyến tật trí tuệ trong xã hội, những nơi mà Sam đến và làm việc anh đều được yêu thương và cảm thông.

Alternate Text Gọi ngay