Hướng dẫn Viết bài tập làm văn số 7 – Văn miêu tả sáng tạo sgk Ngữ văn 6 tập 2

Hướng dẫn Soạn Bài 28 sách giáo khoa Ngữ văn 6 tập hai. Nội dung bài Soạn bài Viết bài tập làm văn số 7 – Văn miêu tả sáng tạo sgk Ngữ văn 6 tập 2 gồm có khá đầy đủ bài soạn, tóm tắt, miêu tả, tự sự, cảm thụ, nghiên cứu và phân tích, thuyết minh … rất đầy đủ các bài văn mẫu lớp 6 hay nhất, giúp các em học tốt môn Ngữ văn lớp 6 .Soạn bài Viết bài tập làm văn số 7 – Văn miêu tả sáng tạo sgk Ngữ văn 6 tập 2

I – Đề bài

Có thể tham khảo các đề sau đây:

Đề 1: Em hãy tả lại quang cảnh một phiên chợ theo tưởng tượng của em.

Đề 2: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.

Đề 3: Em đã từng gặp ông Tiên trong những truyện cổ dân gian, hãy miêu tả lại hình ảnh ông Tiên theo trí tưởng tượng của mình.

Đề 4: Hãy tả một nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường mà em đã có dịp quan sát, đã đọc trong sách hoặc nghe kể lại.

II – Văn miêu tả sáng tạo – Tham khảo

Trong văn miêu tả có : tả cảnh và tả người .

Tả cảnh:

– Xác định được đối tượng người tiêu dùng miêu tả ;
– Quan sát, lựa chịn được hình ảnh tiêu biểu vượt trội ;
– Trình bày những điều quan sát được theo một thứ tự .

Tả người:

– Xác định được đối tượng người dùng cần tả ( tả chân dung hay tả người trong tư thế thao tác ) ;
– Quan sát, lựa chọn các cụ thể tiêu biểu vượt trội ;
– Trình bày tác dụng quan sát theo một thứ tự .

1. Em hãy tả lại quang cảnh một phiên chợ theo tưởng tượng của em

Bài làm:

Mở bài:

– Em định tả một phiên chợ ở đô thị, ở đồng bằng, vùng núi hay vùng biển ?– Chợ quê em có đặc thù gì điển hình nổi bật nhất ?

Thân bài:

– Tả lần lượt theo trình tự thời hạn .
+ Lúc chợ chưa họp : quang cảnh như thế nào ? Các lều chợ ra làm sao ? Dấu hiệu còn lại của buổi chợ hôm trước ?
+ Chợ mở màn họp : Mọi người đổ về chợ đông như thế nào ? Các hàng quán mở màn bày bán thế nào ? Không khí lúc này biến hóa thế nào ?
+ Lúc tan chợ : không khí, sự bừa bộn, …
– Đặc điểm riêng ( nếu có ) ở khu chợ quê em ?

Kết bài:

– Kỉ niệm đẹp nhất của em với ngôi chợ ấy là gì ? ( là những lần đi chợ tết, hay là những lần theo mẹ đi shopping, … ) .

Bài tham khảo 1 (Chợ hoa ngày Tết):

Chắc bạn nào cũng thích một cảnh đẹp của phiên chợ Tết. Riêng em, em thích đi xem chợ hoa Tết của TP.HN nhất. Trong dịp tết Giáp Tuất này cũng vậy, em đã đi khắp chợ hoa ngắm mãi mà không biết chán .
Đi từ xa em đã thấy màu hồng rực rỡ tỏa nắng của hoa đào. Chẳng là năm nay trời ấm nên hoa đào nở trước Tết. Đi đến gần, bước vào chợ, đập vào mắt em tiên phong là các cành hoa đào được bàn tay người bán nâng niu đúng như người ta nói “ nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa ”. Các cô bán đào niềm nở mời chào khách .
Những người mua khó chiều chuộng ngắm nghía từng bông hoa đào một. Những bông hoa đào nho nhỏ, xinh xinh đang cựa mình lay động giữa ngọn gió xuân hây hẩy. Những cánh hoa đào hồng phớt còn đọng những giọt sương sớm lấp lánh lung linh trên mình .
Tuy trời ấm nhưng vẫn có những cành đào mới nở vài bông hoa. Những cái nụ bé xinh, chúm chím như đón đợi xuân về vậy. Chúng như sắp nở một nụ cười bé xinh rạng rỡ nghênh đón mùa xuân mới, đem niềm vui và niềm hạnh phúc đến cho mọi nhà .
Thỉnh thoảng có người cầm một cành đào phai màu hồng nhạt làm cho khu bán hoa đào thêm muôn màu muôn vẻ. Bên cạnh khu vực bán đào là một khoảng chừng riêng dành cho quất. Những cây quất nối đuôi nhau thành một hàng thẳng tắp. Trên những tán lá xanh đậm, lúc lỉu những chùm quất vàng óng ả .
Những quả quất béo tròn, khẽ hé cái mắt nhỏ xinh ngắm người qua lại. Các bác bán quất với khuôn mặt rạng rỡ luôn chào mời khách. Tiếng hỏi mua, tiếng mặc cả, hoà với tiếng chim ríu rít đón xuân cũng tạo thêm quang cảnh náo nhiệt của chợ .
Có những cây quất cao to như cây thông điểm những bông hoa quất trăng trắng, nhỏ xinh trên nền lá xanh lè. Những lộc non mơn mởn đang vươn lên bằng sức sống mãnh liệt của mình. Một mùi thơm thanh nhẹ quấn quanh vườn quất. Nhà nào chuẩn bị sẵn sàng đón xuân cũng sắm cho mình một cành đào và một cây quất vì quất và đào là hình tượng cho Tết truyền thống của miển Bắc .
Ở một góc phải của chợ là nơi bán các loại hoa khác. Vì các anh chị người trẻ tuổi thường ưa các loại cây này nên đây là nơi có sự lôi cuốn nhiểu nhất với giới trẻ. Năm nay, người ta ưa cắm hoa hồng Đà Lạt nên hoa hồng được bán rất nhiều .
Những đoá hồng đủ sắc tố đỏ, hồng, vàng nhung đang khoe sắc trước các cặp mắt thú vị của người mua. Những nụ hồng như những đỉnh cháp nghiêng mình hé lộ bộ áo mới của mình. Những bông hồng nhung với chiếc áo vụ hội mịn màng, những bông hồng vàng khoác tấm áo màu nắng óng ả như những bà chúa của muôn loài hoa .
Người qua lại nhìn những bông hồng Đà Lạt với một ánh mắt trìu mến. Các anh chị người trẻ tuổi thì thích đến nỗi không quan tâm đến cái gì khác nữa. Trên tay họ ai cũng cầm một bó hồng Đà Lạt to. Những bông hồng hãnh diện và rỉ tai với em : “ Chị thấy không, họ hàng nhà hoa hồng chúng em rất vinh dự vì đã góp thêm phần tô điểm thêm cho không khí ngày xuân và cũng làm cho không khí ngày xuân thêm ấm cúng ” .
Ngay cạnh nơi bán hồng là nơi bán các loại hoa khác. Những bông thược dược vàng óng ả, hoặc trắng nõn, hay đỏ chon chót đang rung rinh trong gió. Chúng như những cô tiểu thư xinh đẹp với bộ xiêm áo lộng lẫy. Các cô bán hàng rất hiếu khách .
Khách mua không dễ chiều nhất cũng phải mỉm cười vừa lòng với những bông hoa các cô chọn cho họ. Lấp ló sau những đoá thược dược là màu tim tím điểm lẫn cả màu trâng trắng của viôlet êm ả dịu dàng, thanh mảnh. Những lọ hoa ngày Tết có đủ thược dược, lay ơn … dù rực rỡ tỏa nắng mấy mà thiếu một cành viôlet cũng không hề tóm được vẻ muôn màu muôn sắc của chúng .
Gần nơi bán hoa, ở một góc chợ bên trái là nơi bán tranh Tết. Người ta xúm quanh những bức tranh vẽ đàn lợn xoáy âm khí và dương khí nổi tiếng của làng Hồ và những bức lụa vẽ câu đối Tết đủ sắc tố sặc sỡ. Trong ngày Tết, thứ mê hoặc trẻ con nhất vẫn là bóng bay .
Những quả bóng bay đủ sắc tố xanh, đỏ, tím, vàng phấp phới trên không vẫy gọi các cô bé, cậu bé. Khi đến các cô cậu tíu tít chọn bóng, khi quay ra cô cậu nào nét mặt cũng hớn hở tay cầm một bó hoa và một chùm bóng bay với đủ sắc tố rực rỡ tỏa nắng vừa đi vừa nhảy chân sáo .
Gần đến Tết rồi nên mọi người ăn mặc đẹp hơn ngày thường, nhất là các anh chị người trẻ tuổi. Thỉnh thoảng một tràng pháo nổ ran ở góc chợ .
Năm nào em cũng được theo mẹ đi chợ hoa Tết. Mỗi năm thêm một tuổi, thêm mưu trí và càng hiểu được thêm sự huyền bí của các loài hoa Nước Ta, cũng càng hiểu thâm thúy và thêm yêu mùa xuân, mùa đẹp nhất ưong năm, mùa đem lại cho con người nhiều hoa thơm quả ngọt. Hoa đào ngày xuân đem đến cho mọi nhà niềm vui niềm hạnh phúc, hứa hẹn một năm mới tràn ngập hy vọng. Mùa xuân trăm hoa đua sắc càng nhắc nhở em phải học giỏi để thành một bông hoa đẹp của mùa xuân .

Bài tham khảo 2:

Tờ mờ sáng, vài ánh dương hồng le lói đang cố giương mình len sâu vào lớp sương đêm chi chít, vài bước chân người đi trên con đường đất làm phá vỡ bầu không khí tĩnh mịch huyền bí của buổi đêm. Xa xa, lục tục vài bà hàng nước ngồi đun cái nhà bếp lửa than để kịp nấu nước chè sớm
Mấy bà hàng cá đã ra ngồi bến từ nửa đêm để chờ mẻ cá mới cho được giá. Trên phía mép đường, những hàng thịt với bao nhiêu nào thịt heo, thịt bò, thịt gà, … đã được dọn từ rất sớm để mấy bà đi chợ sớm về kịp bữa cơm sáng …
Trời sáng dần, hương nếp từ chõ đồ sôi bay thoang thoảng từ đầu ngõ chợ như lôi kéo mấy bà buôn hàng cá, hàng thịt ra từ buổi sớm chưa có gì lót dạ .
Chợ mở màn đông và náo nhiệt, từ các xóm dưới nào rau, nào củ, nào quả … các thứ hàng nằm trong mẹt, thúng được các bà buôn chuyển đi vào chợ. Cả khu chợ rộn lên, mở màn cuộc đấu tranh khẩu khí kinh khủng của người mua lẫn kẻ bán, có khi bớt 1 thêm 2 đồng bạc, cũng có mấy bà rộng tay vừa giá là lấy ngay không phải kì kèo, cũng có những người xem hàng chậc lưỡi rồi bỏ đi, để mặc sau sống lưng lời xầm xì chẳng rõ là mắng thầm hay nói nhảm của mấy bà buôn .
Lũ trẻ nhỏ đi học sớm, được vài đồng bạc dắt nhau ùa vào chợ lựa mua các thứ quà bánh, cũng có đứa chỉ đưa mắt nhìn thèm thuồng và buôn chuyện vài câu rồi bỏ đi …
Qua giữa buổi, chợ mở màn thư thả, người đi chợ sớm tản sang các ngả rời khỏi chợ, những hàng cá, hàng thịt, hàng rau vừa sáng còn tươi rói và nhảy tanh tách trong mẹt giờ đã hết sạch nhờ những đôi tay và đôi mắt lựa chọn kĩ tính của các bà nội trợ đảm đang .
Trong chợ chỉ còn vài bà hàng ế phải ngồi lại cầu trời sao cho còn mấy bà nội trợ ngủ trễ mà phải chịu tay lấy mấy bó rau, con cá hàng ế cho vừa buổi chợ. Các bà hàng nước gom mấy hòn than cháy tàn cố nhen nhúm cho được ngọn lửa nhỏ giữ cho nước âm ấm chờ các thực khách sang buổi trưa nắng ghé hàng làm ngụm nước …
Trưa, mặt trời lên qua đỉnh đầu, nắng gắt, nực nội và mùi ôi nồng làm cả khu chợ như đắm chìm trong bầu không khí đặc quánh, hàng họ đã dẹp dần từ giữa buổi. Chợ đã tan .

Bài tham khảo 3:

Quê tôi ở thành phố Hòa Bình, một thành phố nhỏ ở vùng núi phía Bắc, ngay cái tên đã gợi lên sự yên bình, đơn giản và giản dị. Quê hương tôi nổi tiếng nhất có lẽ rằng là đập thủy điện Hòa Bình nhưng còn một nơi nữa mà rất nhiều người biết đến đó là chợ Nghĩa Phương. Chợ đã được xây dựng cách đây mười năm, là nơi tập trung chuyên sâu kinh doanh của rất nhiều thương lái .
Chợ Nghĩa Phương trước khi được kiến thiết xây dựng là một chợ tự phát của người dân. Họ đổ ra kinh doanh ven đường gây ùn tắc và nguy khốn đến những người tham gia giao thông vận tải, vì thế, chính quyền sở tại địa phương đã xây chợ để tạo điều kiện kèm theo cho mọi người thuận tiện mua và bán .
Chợ được xây to đẹp, với diện tích quy hoạnh lớn, chia làm nhiều quầy bán hàng rất quy củ. Chợ chia làm 10 dãy chính : hai dãy đầu kinh doanh quần áo, hàng xén, bốn dãy hàng tiếp theo kinh doanh thực phẩm, rau cỏ ; hai dãy tiếp bán những sản vật địa phương, các dãy còn lại và phần cuối chợ dành cho các loại gia cầm và món ăn hải sản. Với sự phân loại hợp lý như vậy, tạo ra sự thuận tiện cho việc mua và bán ở chợ .
Chợ Nghĩa Phương quê tôi không chia thành các phiên chính phụ, bởi là chợ lớn nên khi nào cũng đông đúc người mua kẻ bán, nhưng chợ đặc biệt quan trọng đông hơn cả vào ngày chủ nhật. Những ngày này chợ trở nên đông vui, sinh động như chợ ngày tết .
Chợ họp từ lúc 3 giờ sáng, khi màn đêm vẫn còn bao trùm, sương giăng khắp thôn cùng ngõ xóm, ngoài đường đã nghe thấy tiếng í ới gọi nhau của những người đi chợ. Xe chở hoa, tiếng lợn eng éc, tiếng vịt quàng quạc, … trên khắp các nẻo đường nghe thật rộn ràng .
Lúc bấy giờ là chợ của những người bán sỉ, họ chở xe lớn xe nhỏ đến để bán lại cho các chủ shop nhỏ. Gần sáng chợ thưa người hơn, những chủ buôn lớn tranh thủ ăn cái bánh, bát bún, đợi những bà, những mẹ đi chợ để bán hàng lẻ .
Trời rạng dần, sương đêm đã gần tan hết, khởi đầu thấy rõ từng tốp người xách làn đi chợ. Lúc này các bà, các mẹ đi chợ mua những thức ăn cho cả mái ấm gia đình trong ngày. Ai nấy cũng hớn hở, vội vã, nhanh tay lựa những món hàng tươi nhất, ngon nhất bỏ vào làn của mình. Chỉ vừa lúc nãy chợ mới lác đác vài người, giờ đã chật như nêm cối, không còn chỗ chen chân .
Phía quầy bán hàng quần áo mọi người lũ lượt đi ra đi vào mong tìm được cho mình được bộ quần áo vừa lòng. Những bộ quần áo sặc sỡ, đủ sắc màu trên giá được treo lên hạ xuống liên tục. Ở hàng quà bánh, những chiếc bánh rán vàng ruộm được tẩm đường hoặc rắc vừng thơm lừng, chiếc bánh chưng bé bằng bàn tay bốc khói nghi ngút trong nồi, nom mới mê hoặc làm thế nào .
Những đứa trẻ theo cha mẹ đi chợ, đến hàng quà bánh thì sà vào, nhất quyết không chịu đi nữa. Đi qua dãy hàng bán thịt lợn, những chiếc dao được mài sắc, sáng bóng loáng, tay của các bác bán hàng đưa thoăn thoắt xẻo những miếng thịt lợn tươi ngon bán cho người mua, ngay cả những người mua khó chiều chuộng nhất cũng không hề chê được .
Tài tình nhất ấy là người mua muốn lấy bao nhiêu lạng bác bán hàng hoàn toàn có thể cắt đúng chuẩn không sai chút nào, thật chẳng khác gì ảo thuật gia. Đi quá thêm chút nữa là đến quầy bán hàng sản vật quê nhà, tại đây bày bán những món ăn đặc sản nổi tiếng của Hòa Bình quê tôi .
Đó là rượu cần khi uống nhẹ nhàng như uống nước nhưng lại làm người ta say ngây ngất. Những quả cam vàng ối, chín mọng bóng lên, là giống cam Cao Phong thơm ngon, nổi tiếng khắp nơi. Hay những thanh cơm lam thơm lừng mùi nếp nương. Nào ai hoàn toàn có thể nỡ bước qua mà không ghé vào mua những đặc sản nổi tiếng ấy .
Cứ như vậy, cả buổi sáng người mua kẻ bán đi ra đi vào sinh động không ngớt. Cho mãi đến gần trưa, khi mặt trời đã lên cao, cái nắng nóng mở màn len lỏi, chợ từ từ vãn người. Người ta khởi đầu quét dọn, thu vén và kiểm hàng, có người tranh thủ ăn vội cái bánh và đếm lời lãi của ngày ngày hôm nay .
Mọi người hỏi han nhau, cười nói với nhau, những nụ cười thật sáng khoái, vui tươi. Chẳng mấy chốc chợ tàn, tiếng ồn ào, ầm ĩ mà chỉ mới cách đây vài phút cũng đã biến đi đâu mất hẳn. Chợ lại quay trở lại cái vẻ thanh thản của nó .
Mỗi lần đến chợ luôn mang đến cho tôi những cảm xúc mới lạ. Nhìn quang cảnh mọi người kinh doanh tập nập lòng tôi vô cùng vui sướng vì đời sống của mọi người ngày được cải tổ, ấm no, niềm hạnh phúc hơn .

2. Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời

Bài làm:

Mở bài:

– Khu vườn mà em định tả là của ai ?
– Nó có điểm gì đặc biệt quan trọng ?
– Nó gắn bó với em thế nào ?

Thân bài:

– Tả chung : khung cảnh xung quanh, khu vườn rộng, hẹp, màu xanh bao trùm, những cây to hay các cây dây leo chằng chịt không ?
– Sáng sớm : làn sương mỏng mảnh, ánh bình minh chiếu qua từng kẽ lá .
– Ban ngày, trưa nắng, ngày mưa : bóng cây to che chở cây nhỏ, nghiêng theo làn gió đung đưa .
– Các loài động vật hoang dã ( các loài chim như trong bài Lao xao ) ; các loài cây em thích .
– Sự gắn bó với tuổi thơ của em .

Kết bài:

– Em ấn tượng nhất với khu vườn là ở điểm gì ? Tình yêu vạn vật thiên nhiên của em ?

Bài tham khảo 1:

Thứ bảy tuần trước, tôi cùng cha mẹ về quê thăm ông bà. Tôi rất háo hức vì đã hơn một năm rồi tôi chưa về thăm ông bà. Tôi nhớ ông bà, nhớ căn nhà nhỏ và cả khu vườn thân yêu .
Sáng chủ nhật, tôi chạy ra vườn chơi. Quả là một buổi sáng đẹp trời ! Bầu trời trong vắt, không một gợn mây, Mặt Trời uy nghi ngự trị trên hoàng cung lộng lẫy những tia nắng ngắm nhìn vạn vật .
Bây giờ tôi mới cảm thấy khu vườn này quả là đẹp và có lẽ rằng đẹp nhất vào những buổi ban mai như thế này. Anh Trống Cồ đã cất tiếng gáy, sân nhà rộn ràng nhưng trong vườn còn náo nhiệt hơn. Chị Mái mơ dẫn dàn con đi kiếm mồi. Đàn gà con chạy líu ríu quanh chân mẹ, đôi chân phải bước dài ra trông vừa buồn cười, vừa tội nghiệp .
Mẹ con chị cặm cụi tìm mồi quanh những đám cỏ còn đẫm sương. Đàn vịt lạch bạch chạy ra ao rỉa lông, rỉa cánh. Tôi ngồi chễm chệ trên đống rơm, ngắm nhìn khu vườn kỳ diệu .
Cây cối lóng lánh sương đêm nên đang rạng rỡ tắm ánh nắng thu chan hòa .
– Chào anh ổi ! Khỏe chứ ?
– Tôi vẫn khỏe ! Còn chú thế nào, chú Mít ?
Thì ra cây cối trong vườn đang hỏi thăm nhau. Tôi phải công nhận vườn ông bà tôi nhiều cây thật đấy. Tôi thích nhất là cây ổi, thân cây khẳng khiu, nứt nẻ. Tuy hình dáng vậy thôi nhưng đến mùa ổi cây lại cho những trái chín vàng ươm, trái ương phơn phớt xanh rờn và ngọt lịm nữa. Hình như trông thấy tôi, nó xòa cành lá như muốn chào mừng .
Cuối vườn, các luống hoa trao đổi hương thơm và khoe sắc. Giàn thiên lý trổ hoa vàng lốm đốm đang nằm dưới nắng trên chiếc giàn xinh xắn mà ông tôi làm. Hoa lan nở từng chùm trắng xóa. Chùm hoa còn đọng lại những giọt sương lộng lẫy như được một bàn tay khôn khéo nào đó chạm trên cánh hoa những hạt châu ngọc .
Những ngọn lửa cháy lên hập hùng trong tán lá xanh của hàng râm bụt. Hoa hồng sang chảnh. hoa cẩm chướng mùi thơm nồng nồng. Ảnh sáng mạ vàng những đóa cúc đơn giản và giản dị làm cho nó sáng rực lên như những viên kim cương .
Quanh các luống hoa, bướm bay chập chờn. Ong mật, ong vò vẽ đánh lộn nhau để kiếm mật. Rồi Chích chóc khởi đầu huyên náo, vang vang khắp khu vườn là tiếng hót du dương của một cô Họa Mi. “ Chích ! Chích ! Chích ! ”. Chim Chích Bông cần mẫn bắt sâu trên từng chiếc lá. Bỗng có tiếng cãi nhau chí chóe từ đâu đó :
– Miếng này là của tớ mà ! – Một con bồ câu kêu lên .
– Không ! Của tớ chứ ! Tớ nhìn thấy trước ! – Con còn lại nhanh nhảu .
Thì ra chúng đang cãi nhau vè chuyện thức ăn ! Ông tôi bảo sáng nào chúng cũng cự cãi om sòm kể từ khi ông làm chiếc chuồng chim xinh xắn bằng gỗ thông này. Ông liên tục đặt thức ăn vào chuồng cho những chú chim mỗi buổi sớm. Trên tán lá, những chú gõ kiến leo dọc thân cây bưởi mỏ lách cách trên vỏ .
Chà ! Bây giờ tôi mới cảm nhận được vẻ đẹp thật sự của khu vườn này. Một cảnh vắng mà dung hòa nghìn thứ âm nhạc : Tiếng gió thổi vi vu, chim khẽ gù dưới lá, lá rì rào …
Một tuần trôi qua thật là nhanh. Nhưng trong suốt thời hạn này tôi đã hiểu biết thêm về vạn vật thiên nhiên và nhất là tôi lại thêm yêu khu vườn của tôi .

Bài tham khảo 2:

Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm cúng làm thế nào, thế cho nên mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ :
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tổng thể mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê nhà. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm xinh xắn. Một phần kí ức đẹp tươi ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi .
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi lôi cuốn chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng .
Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, thức tỉnh muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không hề ngủ thêm, mà phải nhanh gọn dậy để hòa mình vào không khí vui mừng của vạn vật thiên nhiên .
Không khí buổi sáng thật thoải mái và dễ chịu, thoáng mát, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng tiên phong chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ sắc tố và kích cỡ khác nhau .
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng tỏa nắng rực rỡ, hoa đồng xu tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát mừi hương, … muôn loài hoa thi nhau khoe sắc .
Vườn hoa là nơi lôi cuốn nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp tươi nhất : chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kỳ đẹp tươi, … ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội .
Từng đàn, từng đàn sinh động bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên vui tươi, sinh động hơn .
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “ gù gù gù ” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác .
Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào khoảng trống vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào hoàn toàn có thể địch lại nổi .
Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, tự tôn hót những bài ca vui mắt chào ngày mới và cũng như để chứng minh và khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm thế nào .
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê nhà, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời hạn về quê để được hòa mình vào vạn vật thiên nhiên .

3. Em đã từng gặp ông Tiên trong những truyện cổ dân gian, hãy miêu tả lại hình ảnh ông Tiên theo trí tưởng tượng của mình

Bài làm:

Mở bài:

– Trong các truyện cổ tích, nhân vật ông Tiên nào để lại cho em ấn tượng sâu đậm nhất. Tại sao ?

– Dẫn dắt người đọc và tình huống em gặp ông Tiên (tưởng tượng: đang ngủ thì mơ hoặc khi gặp khó khăn gì …).

Thân bài:

– Ngoại hình :
+ Tiên ông Open trong làn khói trắng và hương thơm ngào ngạt của các loài hoa .
+ Là một cụ già râu tóc bạc phơ, vẻ mặt phúc hậu, tay chống gậy trúc .
+ Giọng nói nhẹ nhàng, ấm cúng …
– Tính tình :
+ Thương yêu, trợ giúp người bần hàn …
+ Căm ghét, trừng trị kẻ xấu xa, gian ác …
– Phép thuật :
+ Có phép thần thông biến hóa .
+ Đi mây về gió, thoắt biến, thoắt hiện .

Kết bài:

– Ý nghĩa của nhân vật ông Tiên trong truyện và trong tâm lý của em .

Bài tham khảo 1:

Cũng giống như bao nhiêu bè bạn cùng trang lứa, em rất thích đọc và được nghe bà kể những câu truyện cổ thật hay như Tấm Cám, Thạch Sanh, Sọ Dừa, Cây tre trăm đốt … Điều mê hoặc là những cụ thể hoang đường, kì ảo tạo nên sự mê hoặc lạ lùng của câu truyện đều do thần thánh, Tiên, Bụt tạo ra. Nhân vật Tiên ông thường Open vào những lúc gay cấn nhất để tương hỗ người nghèo khó, hiền lành và trừng trị kẻ phong phú mà xấu xa, gian ác .
Sau khi chú cá bống nhỏ xinh bị mẹ con mụ dì ghẻ ăn thịt, cô Tấm đau khổ lắm. Thế là cô đã mất một người bạn thân, một nguồn an ủi. Cô ôm mặt khóc nức nở. Bỗng nhiên một cơn gió mạnh nổi lên, Tiên ông hiện ra giữa vầng hào quang và làn hương thơm ngát .
Mái tóc Tiên ông bạc phơ búi cao trên đỉnh đầu, bộ râu ba chòm trắng như bông thả dài trước ngực. Trong tay Tiên ông là cây gậy trúc nâu bóng. Tiên ông bước đi, nhẹ như gió thoảng. Đôi hài vải màu lam lướt trên mặt đất .
Đến bên cô Tấm, Tiên ông mỉm cười, cất giọng trầm ấm hỏi :
– Cháu ơi ! Điều gì làm cho cháu đau khổ đến thế ? Cháu hãy nín khóc và kể lại mọi chuyện cho ta nghe ! Biết đâu ta lại giúp được cháu chăng ? !
Cô Tấm ngẩng mặt lên nhìn. Nụ cười hiền hậu làm cho khuôn mặt của Tiên ông càng thêm phúc hậu. Cô Tấm chắp tay lạy Tiên ông rồi kể đầu đuôi vấn đề. Nghe xong, Tiên ông khuyên nhủ :
– Cháu hãy ghi nhớ lời ta dặn : cô ’ tìm lấy xương bống, chia đều bỏ vào bốn chiếc lọ, chôn dưới chân giường. ít lâu sau, phép lạ sẽ xảy ra với cháu !
Dứt lời, Tiên ông biến mất, chỉ còn khói sương lãng đãng và mùi hương phảng phất đâu đây .
Cô Tấm làm đúng theo lời Tiên ông dặn, nhưng tìm mãi, tìm mãi mà chẳng thấy xương bống đâu. Bất ngờ, một con gà cất tiếng : “ Cục ta cục tác ! Cho ta nắm thóc, ta bới xương cho ! “. Cô Tấm cho gà ăn thóc. Loáng chốc, gà đã bươi được xương bống từ trong đống tro nhà bếp. Tiên ông đã kín kẽ sai gà tìm giúp Tấm .
Lễ hội lớn đầu xuân đã đến. Tấm muốn đi dự hội nhưng khổ thay, cô không có quần áo mới. Đã thế, mụ dì ghẻ gian ác lại trộn thóc lẫn gạo, bắt Tấm nhặt xong mới cho đi. Tủi thân, tủi phận, Tấm chỉ biết bí mật khóc. Tiên ông hiện ra an ủi rồi sai một bầy chim sẻ giúp Tấm nhặt thóc ra thóc, gạo ra gạo. Tiên ông lại bảo Tấm hãy đào bốn chiếc lọ đựng xương bống lên, sẽ có đủ quần áo đẹp mặc đi dự hội .
Với phép thuật của mình, Tiên ông đã giúp Tấm vượt qua bao khốn khó, nguy hiểm. Mấy lần cô Tấm bị mẹ con Cám hãm hại là mấy lần Tiên ông cho cô sống lại dưới hình hài khác : chim vàng anh, cây xoan đào, trái thị … để rồi ở đầu cuối, Tấm trở lại với nguyên vẹn hình hài xinh đẹp bắt đầu và được sum vầy với nhà vua .
Cô Tấm dịu dàng êm ả, cần mẫn, ngay thật, xứng danh được hưởng một đời sống niềm hạnh phúc. Giống như Sọ Dừa hay anh Khoai nghèo khó, cô Tấm đã được Tiên ông trợ giúp và ban thưởng xứng danh. Hình ảnh đẹp tươi, dễ thương và đáng yêu của Tiên ông mãi mãi ln đậm trong kí ức tuổi thơ của chúng em bởi Tiên ông thay mặt đại diện nhân dân bênh vực người lương thiện, trừng trị kẻ xấu xa. Tiên ông chính là hiện thân cho tham vọng công lí muôn đời của nhân dân ta .

Bài tham khảo 2:

Trong truyện cổ tích dân gian Nước Ta thường hay có sự Open của những nhân vật được gọi là ông Tiên ( Phật, Bụt ). Đó là những nhân vật đại diện thay mặt cho công minh trong xã hội. Ông Tiên thường là những vị thần đem lại niềm hạnh phúc cho người nghèo khó, tốt bụng và trừng phạt những kẻ gian ác, xấu xa .
Theo trí tưởng tượng của em, Tiên ông là một ông lão quắc thước, râu tóc bạc phơ, trán cao, da dẻ hồng hào, mắt sáng, miệng tươi, dáng điệu khoan thai. Trang phục ông mặc thường mang màu trắng. Chiếc áo tay dài, đôi hài, … tổng thể đều trắng tinh một màu. ông thường cầm trên tay một chiếc gậy đầu rồng hoặc đơn thuần chỉ là thanh trúc vàng óng ả .
Bao quanh người ông là một làn khói mỏng dính mờ ảo và những làn ánh sáng lấp lánh lung linh. Ông còn chiếm hữu một giọng nói trầm ấm khác thường, giọng nói đó đã an ủi biết bao con người khôn khổ trong bước đường cùng .
Mỗi khi ông Tiên hiện ra là một người tốt được trợ giúp. Khi thì ông giúp cô Tấm có được quần áo đẹp để đi dự dạ hội, khi lại giúp anh Khoai kiếm được cây tre trăm đốt theo lời phú ông .
Tiên ông chính là nơi bám víu sau cuối của những con người chịu nhiều thiệt thòi trong xã hội cũ. Đau đớn trước số phận của mình, họ thường viện vào thần tiên để bộc lộ tham vọng và khát khao niềm hạnh phúc .
Tiên ông không chỉ là nhân vật cứa giúp người nghèo mà còn là nhân vật đại diện thay mặt cho lẽ công minh, cho ý niệm : “ Ở hiền gặp lành, ác giả ác báo ” của nhân dân ta. Trước những kẻ xấu xa, mưu mô và thủ đoạn ông thường thẳng tay trừng trị :
“ Tưởng rằng hóa đẹp như tiên
Ngờ đâu bỗng nổi ngứa điên, gãi hoài .
Khắp mình lủng lá mọc dùi ,
Thành tiên chẳng thấy, hoá loài đông sơn
Còn so với những người hiên lành, tốt bụng thì lại được đền đáp xứng danh. Có thể là trở nên xinh đẹp, phong phú hay đạt được những mong ước của mình .
” Ta là Phật Tổ Như Lai ,
Trời sai xuống thử lòng người trần gian ,
Ai hiền la sẽ ban ơn
Cho người tích đức tu nhân nức lòng ”
Để thử lòng người trần gian, ông Tiên thường biến thành những hình dáng khác nhau. Có khi là trong hình dáng một ông lão ăn mày rách nát, xác xơ ; người cùng đường lỡ bước hay nguời mẹ bồng con đang trong cơn hoạn nạn bơ vơ xin nương nhờ .
“ Một ông cụ già nua tuổi tác ,
Râu rườm rà, tóc bạc phất phơ
Nói rằng : nhỡ bước sa cơ ,
Xin ăn một bữa, ngủ nhờ một đêm … “
Hay
“ Hoá ra người mẹ tay bồng con thơ .
Gặp cơn hoạn nạn bơ vơ ,
Đến xin làm giúp ăn nhờ nương thân ”
Ông Tiên trong truyện cổ tích Nước Ta luôn luôn đại diện thay mặt cho lẽ phải, cho những con người yếu ớt trong xã hội. Chính thế cho nên mà hàng ngàn năm nay trẻ nhỏ vẫn mong ước một lần được gặp ông Tiên, được ông Tiên ban được cho phép màu. Và em cũng rất mong như vậy .

4. Hãy tả một nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường mà em đã có dịp quan sát, đã đọc trong sách hoặc nghe kể lại

Bài làm:

Có thể chọn ngay các nhân vật đã học như: Lạc Long Quân, Thánh Gióng, Sọ Dừa,… hoặc chọn một nhân vật mà em biết qua các phương tiện thông tin khác. Dưới đây là một dàn ý khái quát chung:

Mở bài:

– Giới thiệu về nhân vật mà em sẽ tả ( tên nhân vật, nhân vật Open trong tác phẩm nào ? Nhân vật có đặc thù gì gây ấn tượng ? … ) .

Thân bài:

– Miêu tả những nét khác thường về chân dung của nhân vật đó ? ( lúc sinh ra, dáng vóc, sức mạnh, … ) .
– Miêu tả những hành vi khác thường của nhân vật ( diệt giặc, diệt yêu tinh, các hành vi vướt quá sức của người thường, … ) .
– Nhận xét về nhân vật ( đó là một người tốt hay xấu, nhân vật hình tượng cho tham vọng gì hay cho điều gì mà con người mong ước ? ) .

Kết bài:

– Nhân vật mà em vừa miêu tả để lại trong em cảm hứng và ấn tượng gì ?
– Từ nhân vật ấy, em mong ước điều gì hay rút ra được bài học kinh nghiệm gì cho bản thân .

Hoặc dàn bài tả một bạn bị khuyết tật mà em biết:

Mở bài :
Giới thiệu về người em định tả ( gặp ở đâu ? Lúc nào ? ) : Chủ nhật, cha mẹ cho em đi xem một chương trình quyên góp cho trẻ nhỏ khuyết tật. Em nhìn thấy bạn A ( con trai ) .
Thân bài :
– Ngoại hình :
+ Bạn ý bằng tuổi em nhưng chỉ bé như học viên lớp 1 .
+ Đôi tay bạn không được lành lặn và đôi chân của bạn cũng vậy .
+ Gương mặt bạn toát lên vẻ trong sáng và hồn nhiên .
+ Bạn luôn nở một nụ cười tươi rói .
– Tính cách :
+ Bạn hòa đồng, dễ gần .
+ Rất sôi sục .
– Hoạt động : Bạn là ca sĩ hát chính cho đêm từ thiện đó. Bạn hát rất hay, từng câu chữ đều mang đến cho người nghe sự ấm nóng, tình thương .
* Kết bài : Cảm xúc của em với cậu bạn đó .

Bài tham khảo 1:

Trong đời sống, tất cả chúng ta sẽ gặp rất nhiều người có thực trạng sống khác nhau. Tôi còn nhớ trong kì nghỉ hè vừa qua tôi cùng mái ấm gia đình đến Quảng Nam, trong chuyến đi này tôi đã gặp một con người có nghị lực khác thường, dù bản thân không được lành lặn như những người khác. Anh là một tấm gương sáng về ý chí và nghị lực vượt lên số phận .
Đợt ấy vào tháng 7, sau một năm học tập và thao tác khó khăn vất vả cả mái ấm gia đình tôi đã có một chuyến du lịch đến vùng đất Quảng Nam .
Trong chuyến đi này tôi đã được đi thăm thú rất nhiều nơi : Hội An bình dị, xinh đẹp ; Cù Lao Chàm với sóng biển xanh tươi và những tháp chăm cổ kính của nhà thời thánh Mỹ Sơn, … nhưng để lại trong tôi ấn tượng sâu đậm nhất là anh Bảy Văn, cái tên thân thương do mọi người đặt cho anh .
Anh là trẻ mồ côi, ngay từ khi sinh ra đã khuyết tật mất hai chân do di chứng của chất độc màu da cam, anh được đưa về nuôi tại cô nhi viện. Trong chuyến thăm Hội An tôi đã vô tình nhìn thấy anh đang dạy trẻ con học, điều đó đã làm tôi vô cùng giật mình, ngưỡng mộ và tôi đã được những người dân nơi đây kể lại câu truyện cuộc sống anh .
Anh Bảy Văn người nhỏ thó, vì đã mất đi đôi chân nên nhìn anh lại càng trở nên nhỏ bé hơn. Anh có làn da ngăm rám nắng đặc trưng của những người miền Trung .
Khuôn mặt anh vuông vức, cùng chiếc mũi cao khiến cho đường nét trên khuôn mặt trở nên hài hòa hơn. Anh có chiếc trán rộng và cao biểu lộ rõ sự mưu trí, nhanh gọn. Mái tóc anh được cắt ngăn nắp, màu đen mượt. Đôi mắt anh sáng, tinh anh cùng đôi lông mày rậm khiến cho cái nhìn trở nên cương nghị, chính trực hơn .
Tôi đặc biệt quan trọng ấn tượng với nụ cười của anh, đó là nụ cười tỏa ra một sức hút mãnh liệt, hàm răng đều tăm tắp cùng với nụ cười sảng khoái khiến mọi người đều tự do khi nghe tiếng cười ấy. Giọng nói của anh trầm ấm và rất truyền cảm .
Anh ăn mặc đơn giản và giản dị, chỉ có hai bộ quần áo duy nhất, một chiếc áo sơ mi trắng và một chiếc sơ mi xanh da trời. Mỗi lần mặc xong anh luôn giặt thật sạch và là cẩn trọng. Ngôi nhà anh ở đơn sơ chỉ có bộ bàn uống nước, cái tủ đứng, giường ngủ và một bàn học nhưng luôn được anh sắp xếp rất là ngăn nắp, ngăn nắp .
Mặc dù ngay từ khi sinh ra đã bị tật nguyền nhưng chưa khi nào anh chịu thua số phận. Anh luôn tự mình làm mọi việc, chỉ khi gặp khó khăn vất vả anh mới nhờ đến sự trợ giúp của người khác. Anh là người mưu trí, sáng dạ, mọi thứ anh học rất nhanh, lại là người ngoan ngoãn nên được thầy cô và bè bạn hết mực yêu dấu .
Khi học xong cấp 3 anh quyết tâm thi đỗ sư phạm để hoàn toàn có thể mang tri thức về cho những trẻ nhỏ nghèo mồ côi như mình. Học xong anh trở về quê nhà và đi dạy cho những đứa trẻ mồ côi .
Anh giảng say sưa, nhiệt huyết, giọng giảng truyền cảm và chứa chan tình yêu thương. Nét chữ anh viết trên bảng luôn ngay ngắn, thẳng hàng. Anh đứng hơi nghiêng người để toàn bộ lũ trẻ đều hoàn toàn có thể nhìn thấy những gì mình viết trên bảng .
Những đứa bé ngồi dưới lớp cũng mê mải nghe những lời anh giảng, chúng như nuốt từng lời anh nói ra. Từng khuôn mặt ngây thơ, non nớt như được tiếp thêm sức mạnh khi nghe những bài giảng của anh. Theo nghề này đã được gần mười năm, nhưng anh chưa khi nào nhận tiền của bất kể học viên nào, thù lao của anh đơn thuần chỉ là những nụ cười, cái ôm thật chặt, đôi lúc là ít trứng gà nhưng anh chưa khi nào thôi nhiệt huyết với nghề .
Nghe những điều hàng xóm của anh kể lại và tận mắt chứng kiến những việc anh làm tôi càng thêm kính phục và yêu quý anh hơn .
Chuyến đi này quả thực đã cho tôi rất nhiều, nó không chỉ cho tôi mở mang tầm mắt trước vẻ đẹp của quê nhà, mà quan trọng hơn nó còn cho tôi những bài học kinh nghiệm giá trị trong đời sống. Anh Bảy Văn sẽ mãi là tấm gương sáng chói để tôi học tập và noi theo, không khi nào đầu hàng, lui bước trước số phận .

Bài tham khảo 2:

Mỗi lần theo mẹ ra chợ mua hàng, là em lại có dịp quan sát một cậu bé có hình dạng và hoạt động giải trí rất lạ mắt. Khiến cho em có một ấn tượng rất thâm thúy. Chắc các bạn và các thầy cô cũng vướng mắc, người bạn nhỏ ấy có đặc thù gì khiền em phải chú ý quan tâm như vậy. Sau đây, em xin tả lại cho cô và các bạn cùng nghe .
Cậu bé tên là Minh, nhà Minh nghèo lắm. Có lần em nghe các bác trong chợ kể rằng ba má cậu mất sớm, để lại hai chị em Minh non nớt đương đầu với sóng gió của cuộc sống .
Do nhà nghèo, nên chị Minh phải đi làm thuê làm mướn suốt ngày, còn Minh thì phải đi bán rong trong chợ các đồ linh tinh như bàn chải, lược, đồ móc chìa khoá để nuôi sống bản thân. Tóc cậu rậm rạp, có lẽ rằng vì nhà nghèo nên cậu không hề đi cắt tóc được .
Cậu có khuôn mặt hình chữ điền dính đầy bụi bẩn vì cậu phải lăn lộn khắp nơi để kiếm ăn nhưng ẩn sau lớp bụi bẩn đấy, em tin chắc là một tấm lòng nhân hậu. Cậu có chiếc mũi dọc dừa trông chẳng hợp với khuôn mặt của mình tí nào .
Ẩn sau đôi môi tái nhợt vì bệnh tật là hàm răng khểnh và trắng ngà. Đã vậy, ông trời còn nỡ để Minh mang một dị tật kinh khủng. Hai tay cậu bị bại liệt không giống như người thông thường khiến cậu cầm nắm rất khó khăn vất vả. Vì vậy mà chị Minh phải quàng sẵn đồ vật lên người Minh để cậu hoàn toàn có thể bán .
Cũng chính vì điểm này mà tổng thể lũ nhóc trong chợ đều gọi Minh với một cái tên trêu chọc là Minh cùi. Mỗi lần như vậy, Minh vừa khóc vừa tức giận xua các bạn kia ra, nhưng vì bị tật nên chẳng những không xua được mà còn bị té lên té xuống khiến đám nhóc vô luơng tâm kia cười vỡ cả bụng .
Em vội vã chạy đến đỡ Minh dậy. Thế là Minh kết thân với em vì em là người bạn duy nhất không trêu chọc Minh. Trong chỉ vài phút tiếp cận. Em đã phát hiện ra rằng : Tuy xấu xí, nhưng cậu vẫn mang trong mình cái hồn nhiên, trong sáng của tuổi thơ .
Thỉnh thoảng, cậu chạy theo một chú bướm vàng với một bộ dạng rất vui tươi, yêu đời. Cậu cần mẫn thật. Từ khi chợ họp đến giờ, cậu vẫn cứ đứng ở trước cửa mời gọi mọi người mua hàng. Cậu tuy nghèo nhưng cũng có lòng tự trọng rất cao .
Có lần, một bác đi mua rau ngang qua, thấy cậu bé tội nghiệp, bác cho cậu năm nghìn và nói : “ Ta khuyến mãi ngay cho cháu đấy, ta không lấy hàng gì đâu ” Thế mà Minh không nhận, nằng nặc xin bác phải mua một món gì đó mới thôi. Minh nói với Bác nọ : “ Đói cho sạch, rách nát cho thơm bác ạ. Cháu không phải ăn mày. Cháu muốn sống bằng sức lao động của mình ” .
Minh tuy nghèo nhưng rất ham học dù điều kiện kèm theo mái ấm gia đình không được cho phép. Trong lúc đi bán, lâu lâu, Minh lại lấy cuốn sách của chị cậu cho ra đọc. Hỏi thăm mới được biết là tối nào, chị Minh cũng dạy Minh học chữ. Vì bị bại liệt hai tay nên cậu phải dùng hai ngón chân để cầm bút. Tuy vậy chữ cậu lại rất đẹp .
Thật là tài tình phải không các bạn. Minh còn có biệt tài vẽ chân dung bằng chân rất điêu luyện. Những người khách qua đường đôi lúc lại tò mò muốn xem Minh vẽ, thế là cậu dùng hai ngòn chân nhỏ bé của mình kẹp lấy bút rồi ngả người ra sau sẵn sàng chuẩn bị tư thế .
Như một phép thuật kì diệu, những đường nét thẩm mỹ và nghệ thuật khởi đầu hiện ra. Khi bức tranh đã hoàn thành xong ai cũng tấm tắc khen đẹp. Nét đẹp ấy không những từ bức chân dung Minh vẽ mà còn là từ lòng quyết tâm, ý chí phấn đấu đi lên của Minh đấy .
Tuy khó khăn vất vả, nhưng Minh không hề nản chí làm em rất nể phục. Cậu làm em nhớ đến hình ảnh thầy Nguyễn Ngọc Kí người đã dùng hai ngón chân tập viết, đã nổi tiếng trong cả nước. Trời đã gần trưa, mẹ đã mua hàng xong và ra đón em .
Vừa lúc ấy, chị của Minh tất tả chạy bộ đến mang cơm cho Minh. Trông thấy em đang chuyện trò với Minh, chị nói : “ Chào em, em là bạn của Minh à ”. Em tươi cười gật đầu. Chị quay sang đút cơm cho Minh ăn, thấy Minh phải cố gắng nỗ lực lắm mới ăn đươc từng muổng cơm và người chị thương em chốc chốc lại chảy nước mắt làm em rất cảm động .
Nghe em kể về Minh, mẹ em sực nhớ về Bác Tư người làm trong một ngôi nhà tình thương của một tổ chức triển khai nhân đạo. Mẹ em chạy đến nói với chị của Minh. Hai chị em mừng đến phát khóc. Cuối cùng chị em Minh đã được đón về một mái ấm tình thương để được che chở, đùm bọc và dạy dỗ nên người .
Nhìn thực trạng của Minh, một cậu bé mồ côi, tật nguyền. Em cảm thấy mình rất suôn sẻ được sống rất đầy đủ và ấm cúng trong vòng tay yêu quý của cha mẹ và ông bà. Em quyết tâm học thật giỏi để sau này lớn lên trở thành người tài, làm cho quốc gia ngày càng giàu mạnh hơn. Em sẽ xây dựng nhiều tổ chức triển khai từ thiện để góp thêm phần xoa dịu các nỗi đau của những mảnh đời xấu số như chị em Minh .

Bài tham khảo 3 (Bố con người khách mãi võ):

Khách mãi võ là người Hoa kiều màn biểu diễn võ thuật để quảng cáo và bán thuốc .
Người khách mãi võ mặc quần áo chẽn màu đen đã bán qua một lượt thuốc cao, mở màn ra mắt tiết mục “ Em bé mười tuổi nhào qua vòng lửa ” .
Một em bé gái bận bộ quần áo bằng sa tanh màu đỏ, tóc tết quả đào, chân mang đôi hài vải đen bước ra, cúi chào người theo dõi. Chiếc vòng sắt quấn giẻ tẩm dầu lồng giữa một khung gỗ hình chữ nhật, dựng đứng ngang tầm mắt tôi, bày giữa hiện trường. Dứt loạt vỗ tay xung quanh, người khách già cầm ngọn đuốc châm vào chiếc vòng quấn giẻ. Tức thời, một vòng lửa hình tròn trụ như chiếc bánh xe phực cháy rừng rực .
Em bé lại nghiêng đầu chào mọi người rồi nhún chân một cái, chạy tới ba bước, gieo mình như một con thoi bay qua vòng lửa. Mắt tôi hoa lên, chỉ còn thấy cái bóng đó lao qua lao lại xuyên ngang vầng lửa và hai tai tôi ù đi vì tiếng reo hò, liếng vỗ tay vang dậy …
Trong lúc người khách cầm mấy chai rượu thuốc đi vòng quanh chào hàng thì em bé vừa đứng thở vừa đưa hai bàn tay nhỏ phủi phủi những sợi tóc cháy trước trán. Dường như đêm nay số thuốc bán được rất ít quá. Người khách mặt buồn buồn, đặt mây chai rượu thuốc lên cái rương lớn màu đen, cố làm ra vẻ tươi tỉnh .
– Ông bà cô bác xem xong trò này rồi hẵng mua giùm sau cũng được. Hày ! Tả lồ lên !
Tiếng trống, tiếng thanh la lại khua vang dồn dập. Ông ta cầm một nắm dao con sáng bóng loáng tung lên, bắt từng chiếc một rồi lần lượt cắm tổng thể mười hai con dao ấy vào những khe hở đục trong cái vòng sắt còn đang rừng rực lửa. Những mũi dao nhọn hình lá trúc đào lấp lánh lung linh ánh thép trắng xanh tua tủa chĩa ngược vào trong càng thu hẹp cái khoảng chừng tròn ban nãy giờ đây chỉ vừa đủ một thân người chui qua .
Người khách liếc nhìn mấy người đánh trống, đánh thanh la, ra hiệu ngừng tay Ông ta nhướng mắt hét lên một tiếng, rùng mình thu người lại và lập tức nhún chân bay qua những mũi dao tua tủa. Tôi nhắm mắt lại. Trời ơi ! chỉ nhích ra một phân, bất kỳ ở phía nào thì những mũi dao sắc nhọn như gươm kia sẽ đâm xọc lọt da thịt – Ông ta lao đi lao lại ba lần như vậy mà ương sắc mặt và hơi thở không chút đổi khác .

Đoàn Giỏi – Trích Đất rừng phương Nam

Bài trước:

Bài tiếp theo:

Xem thêm :
Trên đây là bài Hướng dẫn Viết bài tập làm văn số 7 – Văn miêu tả sáng tạo sgk Ngữ văn 6 tập 2 khá đầy đủ và ngắn gọn nhất. Chúc các bạn làm bài Ngữ văn tốt !
“ Bài tập nào khó đã có giaibaisgk.com “

Source: https://dvn.com.vn
Category: Công Nghệ

Liên kết:XSTD
Alternate Text Gọi ngay