Kể chuyện sáng tạo – Tìm đáp án, giải bài tập, để học tốt


Ta là Mạnh Tử, ta được người đời tôn là một trong những ông tổ của Nho gia. Ta còn nổi tiếng bởi đạo đức trong sáng và sự chịu khó hiếm có. Sở dĩ ta được như vậy là vì được mẹ ta hết lòng dạy dỗ, bảo ban .


Tôi là Cún con, hàng ngày tôi rong ruổi đi dạo loanh quanh trong nhà và ít khi được đi đâu xa, do đó tôi ít biết được những việc ngoài xã hội ngoại trừ những chuyện xảy ra quanh mình .


Thuở ấy có một bà già nghèo sống độc thân. Bà tự mình ngày ngày ra đồng mò cua bắt ốc để kiếm sống qua ngày. Một hôm, bà bắt được một con ốc, vỏ nó phủ một màu xanh tươi trông rất lạ, rất xinh. Vì vậy, bà đem thả vào một chum nước .

Đã bao giờ bạn tin rằng sau một giấc mơ những điều bạn hằng mong ước bấy lâu sẽ trở thành sự thật ?Đã có lúc tôi rất tin vào điều đó và luôn nhớ khoảnh khắc kỳ diệu mà giấc mơ đã đem đến cho tôi. Hôm ấy là một buổi tối cuối tuần,trời đầy sao và gió thì dịu nhẹ.Tôi nằm trên trần nhà mơ mộng đếm những vì sao

Bạn đang đọc: Kể chuyện sáng tạo – Tìm đáp án, giải bài tập, để học tốt


TP. Hà Nội ngày … tháng … năm … Sơn Ca thân mến ! Hè vừa qua, nhân về thăm quê mình có ghé thăm trường cũ. Sau 20 năm, mái trường xưa đã có rất nhiều đổi khác. Mình muốn viết thư cho bạn ngay, vừa để hỏi thăm sức khoẻ của mái ấm gia đình bạn vừa muốn tâm sự cùng bạn những chuyện rất lâu rồi .


Cứ vào những mùa thu lá rụng, ở nước Pháp xa xôi tôi lại nhớ về Nước Ta ngày còn kháng chiến, nhớ về đứa cháu thân yêu đã hi sinh mà tôi thường gọi bằng cái tên trìu mến : ‘ Lượm ’ !


Ta là Thánh Gióng, con thứ hai của Ngọc Hoàng thượng đế, thời điểm ngày hôm nay ta sẽ kể cho những cháu nghe câu truyện rất lâu rồi ta đã đánh đuổi giặc Ân như thế nào .


Ta là bà Âu Cơ, vốn thuộc dòng Tiên, là con gái của Thần Nông, vị thần được Ngọc Hoàng giao cho việc đảm nhiệm việc trồng cấy trong trời đất. Hôm nay ta rất mừng được gặp những cháu sau hơn 4000 năm kể từ ngày khai sinh ra nước Việt, chắc những cháu không khỏi do dự khi hàng ngày những thầy cô giáo luôn nhắc nhở : Các thế hệ con cháu người Việt vốn thuộc dòng giống Rồng Tiên


“ Thăng ơi ! Ngủ đi con ” Nghe lời mẹ, em trèo lên giường, làm một giấc say nồng. Bỗng, một hào quang chói lọi làm em tỉnh giấc. Cái gì thế nhỉ ? Em mở mắt ra. Một ông cụ râu tóc bạc phơ, cưỡi làn mây trắng. Tay cầm cây gậy phép. Cụ mặc một chiếc áo trắng dài. Đưa đôi mắt hiền hậu nhìn em, khắp người như toả ra một thứ ánh sáng rất lạ. Em hỏi cụ :


Ta là Thuỷ Tinh, một người đã năm lần bảy lượt đánh nhau với Sơn Tinh để cướp Mỵ Nương, nhưng chẳng hiểu vì sao mỗi lần ta đánh nhau với Sơn Tinh ta đều thua .


Năm nay tôi học lớp 6 và môn học tôi thích nhất là môn văn vì ở đó tôi được đọc nhiều câu truyện cổ tích, thần thoại cổ xưa, truyện cười vô cùng mê hoặc. Nhắc đến truyện truyền thuyết thần thoại tôi lại nhớ ra một lần như thế này …


Ta là mẹ của Thánh Gióng, năm nay đã già rồi, ấy vậy mà trong lòng vẫn không nguôi nhớ về đứa con trai yêu quý của ta. Chuyện về đứa con trai này mãi là kỉ niệm trong lòng ta .

Buổi tối hôm ấy, trăng sáng vằng vặc in rõ từng cành lá xuống sân gạch. Tôi ngồi lặng yên nghe mẹ đọc truyện Bánh chưng, bánh dày. Giọng của mẹ thật ngọt ngào, ấm áp. Hình ảnh chàng Lang Liêu hiền lành chân chất cứ hiện lên rõ nét trong trí tưởng tưởng của tôi. Trăng sáng quá! Gió lại hiu hiu thổi, tôi cảm thấy lòng mình thật nhẹ nhàng trong trẻo, bước chân tôi nhẹ tênh theo câu chuyện về chiếc bánh mẹ vừa kể.


Các cháu có biết ta là ai không ? Ta chính là Thánh Gióng, người năm xưa đã một mình đánh thắng lũ giặc Ân hung tàn. Bây giờ ta sẽ kể cho những cháu nghe về cuộc sống của ta lúc bấy giờ nhé !


Thuở ấy, đã lâu lắm rồi, có lẽ rằng đến hơn 4000 năm về trước, lúc quốc gia ta vẫn còn hoang sơ lắm. Trên đất hầu hết là núi đồi, cỏ cây hoa lá chứ chưa có con người đông đúc như giờ đây. Trên trời, dưới nước, mỗi vùng đất đều do những vị thần tiên quản lý, trông nom .


Chuyện về cậu bé thiếu niên Lượm gan góc đã hi sinh vì quốc gia mãi là kỉ niệm không phai trong lòng dân cư Nước Ta. Lần đó tôi có dịp vào Huế và vô cùng như mong muốn, tôi được trò chuyện với một người đồng đội của Lượm. Lúc đó Lượm làm liên lạc cho đơn vị chức năng Mang Cá của bác .


Ta là thanh gươm thần trong trong truyện Sự tích Hồ Hoàn Kiếm, chắc những bạn rất muốn biết rõ về ta. Vậy thời điểm ngày hôm nay nhân buổi rỗi rãi, quốc gia thanh thản ta sẽ kể lại câu truyện này cho những bạn nghe .


Đợi mãi không thấy cá vàng bơi lên, ông lão chèo thuyền ngược trở lại. Sóng gió bão bùng đã qua đi. Biển xanh trở lại hiền hoà. Ông lão chèo thuyền mà lòng chất chứa bao nỗi ưu tư. Không biết có nên trở lại ngôi nhà ấy nữa không ? Nó giờ đây đâu còn là ngôi nhà của mình nữa


Đêm giáng sinh năm ấy trời thật lạnh. Đã mấy ngày liền tuyết rơi liên miên, như quay quồng điểm trang cho thành phố vẻ thánh khiết để đón mừng ngày kỷ niệm Chúa Cứu Thế sinh ra .


Trời đã tối, hành lang cửa số mọi nhà đều sáng rực ánh đèn và trong phố sực nức mùi ngỗng quay. Giây phút đón giao thừa sắp đến. Vậy mà chúng tôi vẫn cùng cô bé tội nghiệp rong ruổi qua từng con phố. Chúng tôi tự nhủ hãy nằm yên, nằm yên và cầu nguyện để toàn bộ chúng mình sẽ đi về nhà ai đấy. Chỉ có vậy và chỉ có vậy thôi, cô chủ mới được về nhà để đón Tết trong ấm cúng .


Một mái ấm gia đình nọ có hai mẹ con. Bà mẹ khoảng chừng 40 tuổi. Người con gái khoảng chừng mười tuổi. Một lần, người mẹ ốm nặng. Cô con gái thương mẹ lắm, tận tụy chăm nom mẹ ngày đêm nhưng bệnh của người mẹ vẫn không thuyên giảm

Vua Hùng Vương thứ sáu mở cuộc thi chọn người nối ngôi. Vua ra điều kiện: trong lễ tế Tiên vương, ai làm vua hài lòng, người đó sẽ được truyền ngôi.


 Ò ó o … o ! Nghe tiếng gà gáy, cô út choàng tỉnh dậy. Phải mất một lúc, cô mới tưởng tượng nổi tình cảnh hiện tại của mình. Cô vừa thoát khỏi bụng con cá mập to tướng, một mình trên hoang đảo, xung quanh chỉ có đôi gà để làm bạn .


Hè vừa qua, Nô-bi-ta và Đô-rê-mon ( hai nhân vật trong truyện tranh Đô-rê-mon chúng em vẫn đọc ) sang Nước Ta du lịch. May mắn thế nào, hai cậu lại ghé qua nhà em xin ngủ nhờ. Thật là một ngày vui đặc biệt quan trọng .


Tôi là Hươu, cũng như Nai, Hoẵng, Thỏ trên đầu chỉ có hai cái tai mềm mịn và mượt mà. Nhưng so với những bạn thì tôi là nhút nhát nhất. Cái gì tôi cũng sợ : Sợ bóng tối, sợ cả thú dữ nữa .

Source: https://dvn.com.vn
Category: Công Nghệ

Liên kết:XSTD
Alternate Text Gọi ngay