Hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 từ ) trình bày suy nghĩ của anh/ chị về cơ hội trong cuộc sống.

[ Văn mẫu 12 ] Bài văn nghị luận hay trình diễn tâm lý về ý nghĩa của sự thưởng thức trong cuộc sống .Mục lục bài viết

Nghị luậný nghĩa của sự trải nghiệm – Sưu tầm, tổng hợp những mẫu bài văn hay bàn về ý nghĩa của sự trải nghiệm trong cuộc sống.

Đề bài: Anh/chi ̣hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ về ý nghĩa của sự trải nghiệm trong cuộc sống.

* * *

* Trải nghiệm là tổng hợp những tri thức, kĩ năng hoặc những quan sát được tích lũy thông qua việc tham gia hoặc tiếp xúc với những sự vật, sự kiện. Trong cuộc sống, trải nghiệm được hình thành qua những hoạt động, sự kiện mà con người đã tham gia. Trải nghiệm là thành quả giá trị không chỉ để chúng ta học tập mà còn là những khám phá thú vị để ta trưởng thành hơn, bản lĩnh hơn trong cuộc sống.

Trải nghiệm không chỉ là việc mày mò một mảnh đất mới, thưởng ngoạn một danh thắng mà còn là cơ hội để tất cả chúng ta học tập, tích góp thêm những kinh nghiệm tay nghề, rèn luyện những kĩ năng thiết yếu và cũng là cách để con người thể hiện được những tiềm năng ; là cơ hội để con người hiểu hơn về giá trị của chính bản thân mình .

Đoạn văn ngắn200 chữ bànvề ý nghĩa của sự trải nghiệm

Đoạn văn mẫu 1:

Đã có khi nào bạn ngồi thơ thẩn nhìn lời khung trời và tự hỏi, ý nghĩa của cuộc sống này là gì ? Có người sẽ nói đó là vinh quang phong phú, là vị thế cao sang, là tìm được tình yêu đích thực. Còn phần tôi, tôi chỉ đơn thuần nghĩ rằng tất cả chúng ta sinh ra trên cuộc sống này là để sống và thưởng thức nó. Bởi lẽ suy cho cùng, tài lộc, của cải, tình yêu đến một lúc nào đó chúng đều hoàn toàn có thể biến mất. Sau này, khi bạn chết đi, bạn bước sang một quốc tế khác, bạn không thể nào mang theo chúng bên mình được. Và trong lúc đó những gì còn lại bạn có được chỉ còn những kí ức và sự thưởng thức .Người ta vẫn thường lấy thời hạn để làm thang đo của sự sống, thế nhưng điều thực ra làm ra cuộc sống của bạn đó chính là những thưởng thức bạn có được trên cuộc hành trình dài của mình như triết học gia Jeans-Jacques Rousseau đã từng nói : Người sống nhiều nhất không phải người sống lâu năm nhất mà là người có nhiều thưởng thức đa dạng chủng loại nhất. Sự thưởng thức cũng giống như một người thầy ở trường đời, một người thầy của cuộc sống. Một sinh viên tự mình đi làm thêm giàn trải cuộc sống mới hiểu được đồng xu tiền khó kiếm như thế nào. Một start-up trẻ phải thử nghiệm, phải thất bại mới biết được cách quản lý và vận hành một quy mô kinh doanh thương mại. Một người dạt dẹo du lịch khắp quốc tế mới biết được ở nước bạn, người ta làm được những gì mà quê nhà mình chưa làm được, đảm nhiệm những luồng tư tưởng mới và biến hóa cách nhìn nhận của mình. Chính sự thưởng thức mới mang lại cho tất cả chúng ta những bài học kinh nghiệm vô giá như thế. Để rồi từ đó tất cả chúng ta tìm ra được bản ngã, mày mò ra tiềm năng của mình. Chúng ta biết mình thích gì, tất cả chúng ta biết mình là ai, tất cả chúng ta có những năng lực gì và sống một cách toàn vẹn nhất hoàn toàn có thể .Vì thế, đừng ngại ngần nữa mà hãy thưởng thức đi. Hãy học một ngôn từ mới, chơi một môn thể thao hoặc khởi đầu lên kế hoạch cho chuyến du lịch bụi của mình. Tin tôi đi, và rồi bạn sẽ tìm được niềm cảm hứng, tham vọng trong chính những thưởng thức của mình .

Đoạn văn mẫu 2:

Theo Các-mac : ” Cuộc sống là dòng chảy luôn hoạt động “. Con người không hề cứ ngồi yên mặc cho nhịp sống cứ thế tuôn đi. Thật vậy, và điều tất cả chúng ta cần đó là sự thưởng thức. Trải nghiệm chính là quy trình tìm tòi, mày mò và trải qua những điều mới mẻ và lạ mắt. Không ai hoàn toàn có thể phủ nhậntác động tích cực nhờ thưởng thức mang lại. Trải nghiệm khôngchỉ giúp ta có thêm kiến thức và kỹ năng mà còn dạy ta những bài học kinh nghiệm về cuộc sống .Trải nghiệm chính là quy trình tiếp thu kỹ năng và kiến thức từ đời sống. Mỗi việc tất cả chúng ta trải qua, mỗi vùng đất ta đi đến, mỗi con người ta gặp đều sẽ để lại trong lòng ta những tâm lý và bài học kinh nghiệm nhất định. Bạn sẽ chẳng biết vịnh Hạ Long đẹp thế nào nếu bạn không đến đó, bạn không biết sở trường thích nghi của mình là gì, bạn sống mà không có tham vọng đó là do bạn không chịu thưởng thức để mày mò bản thân mình. Trải nghiệm giúp tất cả chúng ta va đập với sự khắc nghiệt của cuộc sống, giúp tất cả chúng ta trưởng thành hơn. Trải nghiệm dạy tất cả chúng ta bằng hành vi, việc làm chứ không phải bằng những con chữ. Trải nghiệm là một phần không hề thiếu của cuộc sống, đặc biệt quan trọng là những người trẻ. Hãy lan rộng ra lòng mình, hãy đi nhiều nơi, gặp gỡ nhiều người, hãy tích cực tham gia nhiều hoạt động giải trí xã hội. Đừng sống như một người vô hình dung không có đam mê, không có tham vọng, không chịu thưởng thức sẽ không hề tìm kiếm được niềm vui trong cuộc sống. Tôi cũng vậy, tôi sẽ tích cực mày mò và tìm tòi những điều mới mẻ và lạ mắt, và rằng thay vì ngồi yên hay thưởng thức cũng đều dẫn đến một tác dụng, tôi sẽ chọn thưởng thức. Nào, ta không hề cứ ngồi yên lạnh nhạt với dòng chảy của cuộc sống, hãy đứng lên hòa nhịp cùng nó, để thấy được cuộc sống này tươi đẹp biết nhường nào .

» Tham khảo thêm:

  • Thành công không phải là một đích đến, đó là một hành trình
  • Nghị luận xã hội: Tuổi trẻ trước những cơ hội mới

Một số mẫu bài nghị luận hay về ý nghĩa của sự trải nghiệm

Bài số 1:

Cuộc đời là những chuyến phiêu lưu trong đó con người là những người du hành không biết stress. Vậy để trở thành những người du hành uyên bác có vốn tri thức và hiểu biết nhiều mẫu mã thì sao tất cả chúng ta cần không ngừng nỗ lực, vươn lên, thành quả của mọi nỗ lực là những thưởng thức đáng quý nhất .Trải nghiệm là tổng hợp những tri thức, kĩ năng hoặc những quan sát được tích góp trải qua việc tham gia hoặc tiếp xúc với những sự vật, sự kiện. Trong cuộc sống, thưởng thức được hình thành qua những hoạt động giải trí, sự kiện mà con người đã tham gia. Trải nghiệm là thành quả giá trị không riêng gì để tất cả chúng ta học tập mà còn là những mày mò mê hoặc để ta trưởng thành hơn, bản lĩnh hơn trong cuộc sống .Trải nghiệm không chỉ là việc tò mò một mảnh đất mới, thưởng ngoạn một danh thắng mà còn là cơ hội để tất cả chúng ta học tập, tích góp thêm những kinh nghiệm tay nghề, rèn luyện những kĩ năng thiết yếu và cũng là cách để con người thể hiện được những tiềm năng ; là cơ hội để con người hiểu hơn về giá trị của chính bản thân mình .Tích cực tham gia vào một hoạt động giải trí nào đó, thực thi một tiềm năng nào đó không phải khi nào tất cả chúng ta cũng sẽ đạt được thành công xuất sắc nhưng chắc như đinh ta sẽ có thêm những thưởng thức ý nghĩa, có những xúc cảm thật và bài học kinh nghiệm kinh nghiệm tay nghề rút ra từ thực tiễn chứ không phải chỉ là lí thuyết trên sách vở nữa. Bàn về ý nghĩa của thưởng thức, nhà thơ Robert Feost từng viết : Trong rừng có nhiều lối đi, và tôi chọn lối đi không có dấu chân người. Trải nghiệm là thái độ sống tích cực, dữ thế chủ động cần có và nên có ở những con người tân tiến. Đó là cách tạo nên những giá trị mới, khẳng định chắc chắn dấu ấn cá thể .Để có thưởng thức tất cả chúng ta đừng ngại gian nan, ngại hi sinh, thất bại bởi sau toàn bộ những khó khăn vất vả, thử thách trong hoạt động giải trí tò mò, dù không thành công xuất sắc tất cả chúng ta cũng đã tự tích lũy cho mình một vốn hiểu biết thật nhiều mẫu mã rồi. Trải nghiệm giúp con người luôn bình tĩnh, can đảm và mạnh mẽ trong cuộc sống bởi họ đã có thưởng thức và họ biết mình cần làm như thế nào. Đây cũng là lí do vì sao những người lớn tuổi, những người ham học hỏi thường điềm đạm, giàu kinh nghiệm tay nghề và vững vàng để làm chủ cuộc sống của chính mình .Để có những thưởng thức, tất cả chúng ta hãy hành vi, tự mình tham gia để cảm nhận được những thành quả từ những hoạt động giải trí ấy. Đừng sống tiêu tốn lãng phí, hạn hẹp như con ếch ngồi đáy giếng, cũng đừng sống dựa trên những thưởng thức của người khác mà hãy sẵn sàng chuẩn bị học tập, hoạt động giải trí để có những thưởng thức .Trải nghiệm có ý nghĩa to lớn so với sự trưởng thành và tăng trưởng của con người. Vì vậy đừng ngại những hoạt động giải trí, hãy xách túi balo đi để thưởng thức, tăng trưởng những bạn nhé .

Bài số 2:

Trên quốc tế đã từng có một cuộc khảo sát về những điều người ta thường nuối tiếc trước khi chết. Và một trong số những điều người ta nuối tiếc nhất, đó là mọi người tiếc rằng mình đã sống quá bảo đảm an toàn, đã không thưởng thức nhiều hơn, thưởng thức nhiều hơn nữa .Còn tiếc hơn khi tất cả chúng ta, những người còn sống, biết được điều đó nhưng lại cứ thế cho qua, cứ thế liên tục sống một cuộc sống bảo đảm an toàn, bình lặng, cứ thế sống hết kiếp người rồi sau cuối nhìn lại lại ước gì, lại giá như lại hụt hẫng .

Chúng ta thường được nghe những lời kêu gọi như hãy khác biệt, hãy sống hết mình, sống là không chờ đợi, hãy cứ dại khờ nhưng áp dụng cụ thể những lời khuyên đó như thế nào thì dường như lại chẳng mấy ai biết và cũng thật khó khăn vô cùng.

Tôi là một kẻ lắm điều và lắm lời, nhìn độ dài những bài viết của tôi thì biết, tôi khuyên mọi người đủ thứ, đủ việc, tôi làm mọi cách, dùng mọi lời để khiến mọi người làm những gì tôi đã làm : viết sổ tay, đặt tiềm năng, lên kế hoạch, trấn áp xúc cảm, tạo thói quen tích cực, chăm sóc mọi người, đọc sách, tập thể dục thể thao, bớt shopping và thậm chí còn là Tặng Ngay quà không tính tiền, viết thư tay cho nhau nữa. Cũng chẳng hiểu tại sao tôi lại bao đồng thế, nhiều người sẽ cho rằng sao phải đi khuyên mọi người làm vậy làm gì, sống tốt thì cứ sống tốt đi, ai cũng có cuộc sống riêng cần phải lo, đâu ai giống ai đâu mà phải khuyên, khuyên rồi cũng chẳng mấy ai làm theo thì khuyên làm gì Ờ, nghĩ cũng đúng, tôi cũng không chắc có ai làm theo những điều tôi nói không, có ai vì đọc những lời viết đó mà muốn biến hóa, mà tự giác đổi khác, mà hành vi không. Tôi không biết, nhưng có một điều tôi biết chắc như đinh, những lời khuyên của tôi là không không có ý nghĩa, không giáo điều. Tôi không viết suông, viết láo, tôi chỉ viết những gì mình thưởng thức, những gì mình đã làm, đã thực hành thực tế và thấy hiệu suất cao, thấy tính năng tích cực thì mới khuyên. Và nhất là, đó là những việc rất là thông thường, rất là nhỏ bé mà ai cũng hoàn toàn có thể làm được cả. Những việc nhỏ nhưng giá trị thì rất to .Nếu như có một điều khiến tôi tự hào vào cuộc sống của mình, đó nhất định là tôi không sợ chết. Tôi không thích chết, nhưng tôi cũng không sợ nó. Tôi không muốn chết vì tôi còn quá nhiều dự tính và kế hoạch muốn thực thi. Vì tôi nhận ra cuộc sống thật quá đẹp tươi, quá mê hoặc và hấp dẫn. Vì còn quá nhiều thứ tôi chưa được trải qua, chưa được mày mò nên nếu vì nguyên do gì đó mà chết đi, hẳn tôi sẽ tiếc lắm. Nhưng mà tôi lại không sợ chết chút nào ? Tại sao ? Tại vì tôi hài lòng với cuộc sống hiện tại, với những gì mình đã làm và đang làm. Dù nhiều chuyện không như ý muốn, dù nhiều lúc cuộc sống này làm tôi phát điên, nhưng tôi vẫn không hối hận những tháng ngày đã sống trên đời .Nên ngày hôm nay, tôi lại mạo muội xin được đưa ra một lời khuyên nữa, một lời khuyên mà tôi đã dùng những năm tháng qua để thực hành thực tế và chứng tỏ. Một lời khuyên hoàn toàn có thể giúp bạn cũng như tôi, sẽ không hối hận, sẽ không hụt hẫng và nhất là sẽ không sợ chết nữa, không sợ lúc về nhà lại nằm một chỗ ao ước giá như. Một lời khuyên ngắn gọn thôi : Sống, hãy thưởng thức, thưởng thức nhiều hơn, nhiều hơn nữaBạn đã đọc bài Thế giới khác rất tuyệt thời sinh viên rồi chứ. Trong đó tôi có nói rõ rằng mình không phải một sinh viên giỏi, càng không thích môi trường tự nhiên ĐH chút nào, nhưng để đánh đổi bất kể gì để lấy khoảng chừng thời hạn làm sinh viên, tôi sẽ không đổi. Đơn giản vì đó là một khoảng chừng thời hạn tuyệt vời, tôi được thưởng thức rất nhiều điều mới lạ, chính cho nên vì thế khoảng chừng thời hạn sinh viên trở thành khoảng chừng thời hạn tươi đẹp, ý nghĩa và đáng giá .Cuộc sống hiện tại của tôi cũng vậy, khi đặt bản thân vào tâm thế thưởng thức cuộc sống, mỗi ngày xảy đến với tôi đều thật vui tươi và mới lạ. Ngày xưa tôi đi được mấy nơi và tưởng rằng mình đi được nhiều lắm. Ngày nay tôi đi được nhiều hơn xưa rất nhiều nhưng lại cảm thấy mình đi quá ít so với những người bạn tôi quen. Những người bạn tôi, bất kể ai mà thưởng thức cuộc sống nhiều hơn tôi, mê hoặc hơn tôi, tôi đều rất ghen tỵ với họ. Tôi thèm cái cảm xúc được homestay trong nhà một người thiểu số của họ, tôi thèm được xách mũ bảo hiểm vừa đi vừa quá giang mọi người, tôi thèm được tự đi phượt khắp trời Âu, tôi thèm đủ thứ, bất kỳ thứ gì người ta được trải qua còn tôi thì không, tôi thèm lắm, thế nên tôi vẫn sẽ và vẫn mãi không muốn dừng lại hành trình dài thưởng thức của mình .Trong việc làm kinh doanh thương mại tôi thường hay bị một cậu bạn thân đang khá thành công xuất sắc nghành thời trang khước từ khó hiểu. Cậu ấy hỏi tôi sao lại phân tán đủ thứ như vậy làm gì ? Làm ít thôi, tập trung chuyên sâu vàolàm cho một shop thật hiệu suất cao còn hơn mở đủ thứ mà không quản trị được. Tất nhiên tôi hiểu cậu, hiểu sự chăm sóc của cậu và những gì cậu ấy nói trọn vẹn có lý. Nhưng tôi chỉ đơn thuần là không hề nghe theo, vì hiện tại tôi không muốn chỉ thao tác vì tiền. Và nhất là, độc lạ ở chỗ tôi làm mọi thứ với tâm thế của người thưởng thức. Tôi thử sức mình ở mọi nghành tôi yêu dấu, khởi đầu là thời trang, sau đó là lưu niệm, quán cafe, viết lách, sắp tới sẽ là về trà, nông nghiệp, sản xuất kinh doanh thương mại, dịch vụ homestay và rồi bất động sản Bất cứ thứ gì tôi đủ chăm sóc tôi sẽ làm thử, không chắc là mình làm tốt và thành công xuất sắc nhưng chắc như đinh sau mỗi thất bại đi chăng nữa tôi đều học hỏi được rất rất nhiều .Tôi 24, cái tuổi không lớn, nhưng tôi dám cá là mình hơn rất nhiều người lớn tuổi khác về khoản những thưởng thức. Đó là điều khiến tôi tự hào. Vậy nên, nếu bạn cũng muốn có gì đó để bản thân thấy tự hào, mà những thứ đó không hề là gia cảnh, việc làm tốt, ngoại hình đẹp. thì hãy chọn con đường làm giàu thưởng thức để bản thân hoàn toàn có thể tự hào về chính mình. Bạn có làm được không ?Tự nhiên tôi tưởng tượng về một quốc tế, mà không, một Nước Ta trọn vẹn khác. Một Nước Ta mà tuổi trẻ thực sự là một món quà lớn lao, nơi đó người ta xông pha thưởng thức mọi thứ. Mọi sinh viên đều dữ thế chủ động đi làm thêm, đều có những mục tiêu, xu thế cho riêng mình. Một nơi mà đi khắp nơi đều gặp tuổi trẻ đi thưởng thức đông vui trên mọi nẻo đường. Nơi mà tuổi trẻ không ù lì, không thụ động, không ca thán, không đổ lỗi Nơi mà tuổi trẻ mặc sức phát minh sáng tạo và được quyền làm mọi điều mình muốn. Khi đó, sức sống của dân tộc bản địa Nước Ta sẽ lại hồi sinh, mãnh liệt và đáng tự hào. Còn hiện tại thì sao ? Nước Ta có thật là một vương quốc tươi tắn không ? Hay chỉ đơn thuần là một vương quốc nhiều người trẻ tuổi nhưng năng lực hoạt động lại yếu ớt như những cụ già ? Bạn có yêu nước không ? Có muốn biến hóa điều đó không ? Thế thì hãy bắt tay hành vi đi, đừng nói câu tương lai quốc gia nằm trên vai những con, những cháu nữa. Biết bao thế hệ người Nước Ta ta nói câu đó mỗi ngày rồi ? Tại sao không chính tất cả chúng ta chịu một phần trách nhiệm đó mà toàn trốn tránh và đùn đẩy cho những thế hệ sau ? Tuyệt đối đừng nói câu đó nữa mà hãy tự mình hành vi đi thôi. Với những bạn trẻ, hãy nhào vào đời, hãy thưởng thức đi, mà mở mang tầm mắt, mà học hỏi, mà lớn lên Bởi vì, không có thưởng thức, tuổi trẻ không đáng một xu đâu !Tuyệt đối không một ai trên đời phải hối hận vì thưởng thức quá nhiều. Bởi lẽ với thưởng thức thì bao nhiêu cũng không đủ. Ấy thế mà bạn vẫnmuốn để tuổi trẻ trôi qua mà không có thưởng thức gì sao ? Đừng tìm kiếm xa xôi, kho tàng tuổi trẻ là thời hạn và sức khỏe thể chất đang ngay trong bạn đấy. Hãy tận dụng nó đi ! Ngay đi !Có thể bạn cũng chăm sóc : Bànvề vai trò của sự phát minh sáng tạo trong cuộc sống văn minh

Bài số3:

Cuộc sống, thực ra là một cuộc thưởng thức lớn, mà trong đó bạn phải đi tìm những mảnh ghép là những thưởng thức nhỏ để từ đó ghép nên cuộc sống mình. Khi tâm niệm cuộc sống chỉ là cuộc thưởng thức, bạn sẽ không quá áp lực đè nén nên mọi sự lựa chọn của mình trong cuộc sống. Đó là game show, không ai thắng và cũng không ai thua cả, vì suy cho cùng, ai rồi cũng đến lúc phải giã từ cuộc sống, nhưng người như mong muốn hơn, là người sống được nhiều hơn những người khác, sống nhiều hơn, không có nghĩa là sống lâu hơn nhưng là sống được nhiều khoảnh khắc hơn trong đời, như Jean Jacques Rousseau nói : Người sống nhiều nhất không phải người sống lâu năm nhất mà là người có nhiều thưởng thức phong phú và đa dạng nhất .Mục tiêu của thế hệ trẻ, có lẽ rằng nên biến hóa ngay việc sống sung sướng hơn, sống tốt hơn, sống lâu hơn, thành sống nhiều hơn, thế là đủ. Nhưng làm thế nào để sống nhiều hơn ? Cách duy nhất là hãy biến từng phút giây hoàn toàn có thể đều trở nên ý nghĩa và giải pháp là hãy không ngừng đặt bản thân vào tâm thế chuẩn bị sẵn sàng thưởng thức mọi thứ xảy ra xung quanh mình, đừng ngại ngùng, đừng lười biếng, đừng sợ hãi .Còn làm thế nào để thưởng thức cuộc sống ư ? Hãy thay tâm lý bằng hành động, thay lời nói bằng hành động, thay kế hoạch bằng hành động, hành vi ngay đi thôi. Hãy ngưng nói mà làm, ngưng suy tính quá kĩ càng, ngưng hoài nghi và sợ hãi. Như Steve Job nói câu nổi tiếng nhất Hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ. Henry David Thoreau nói : Những người trẻ tuổi học sống thế nào nếu không phải là ngay lập tức thử thưởng thức cuộc sống ?. Tôi thì sẽ nói lại Khi ta muốn ta sẽ tìm cách, khi không muốn, ta tìm nguyên do .Nếu muốn thưởng thức, việc bạn cần làm là phải không ngừng hành vi, không ngừng đặt bản thân vào thế dữ thế chủ động và thế chuẩn bị sẵn sàng, đi những vùng đất mới, thử những cái mới, làm những điều mới, học những thứ mới, quen những người bạn mới. Phải thoát ra khỏi vùng bảo đảm an toàn của mình càng sớm càng tốt. Đừng nói bạn không hề vì chắc như đinh bạn hoàn toàn có thể, nguyên do là vì tôi biết bạn không phải một cái cây. Cái cây đứng một chỗ nhận tổng thể những gì nó cần : ánh sáng, nước, chất dinh dưỡng nhưng bản thân nó vẫn luôn khao khát được vươn ra xa hơn. Thế nên rễ nó mới dài tủa đi khắp nơi, thế nên tán nó mới vươn rộng và cành không ngừng vươn cao để nhìn được những vùng đất lạ lẫm. Bạn suôn sẻ hơn cái cây, bạn hoàn toàn có thể tự di dời mình đi khắp chốn, thế thì tại sao lại không ? Thoát khỏi vùng bảo đảm an toàn của mình là bước tiên phong trong quy trình thưởng thức. Mọi hành trình dài đều khởi đầu từ một bước chân. Ngay ngày mai, hãy thử làm những việc bạn chưa từng làm, dù nhỏ bé và đơn thuần nhất thôi : hãy cười với một người lạ cùng tòa nhà, hãy đi một con đường khác tới công ty, hãy gọi một món ăn nghe tên thật lạ, hãy nghĩ một cách xử lý khác cho việc làm quen thuộc hàng ngày Những thứ nhỏ bé này hoàn toàn có thể đem đến cho bạn nhiều nguồn cảm hứng để mở màn những thưởng thức khác to lớn hơn, khởi đầu hành trình dài lắp ghép cuộc sống mình bằng những điều mới mẻ và lạ mắt và mê hoặc .Cái gì trên đời cũng có Ngân sách chi tiêu, chỉ cần bạn trả đúng giá, bạn hoàn toàn có thể mua được mọi thứ. Và tiền là cái giá rẻ nhất nếu muốn có gì đó. Còn thưởng thức ư. Nếu bạn muốn có nó, tất yếu không ngoại lệ, bạn cũng phải trả giá. Cái giá của thưởng thức là bắt đầu bạn sẽ cảm thấy sợ hãi, lo ngại, không an tâm, không tin và rất nhiều cảm hứng xấu đi khác nữa. Nhưng tin vui đó chỉ là những cảm hứng khởi đầu thoáng qua mà thôi. Khi đã quen với nó thì mọi xúc cảm đó đều tan biến hẳn, thay vào đó sẽ là sự hào hứng, thú vị, tò mò, vui sướng lẫn hài lòng .Một cái giá khác nữa của thưởng thức, đó là bạn hoàn toàn có thể mất đi 1 số ít thứ cũ kĩ quen thuộc, nhưng đừng lo, chắc như đinh bạn sẽ lại nhận thêm rất nhiều thứ khác tuyệt vời hơn. Như câu Đừng lo lắng sự đổi khác, bạn hoàn toàn có thể mất đi 1 số ít thứ, nhưng bạn sẽ lại nhận lại những thứ khác tuyệt vời hơn !Cái giá của thưởng thức, là bạn sẽ phải đưa bản thân vào tâm thế sống cho chính mình, chứ không vì dư luận, vì xã hội, hay vì mái ấm gia đình không vì một cái gì hết. Chính do đó bạn sẽ hoàn toàn có thể bị người ta dèm pha, chê cười hay thậm chí còn là bị chửi mắng là ngu ngốc nữa. Và nhiều lúc, bạn cũng nghĩ là mình ngu thật. Nhưng này, đây chính là phần thưởng lớn dành cho bạn .Người thưởng thức nhiều sẽ có cái nhìn về đời, về cuộc sống tổng lực và thông thoáng hơn. Họ thường nhìn ra được những thứ thật sự quan trọng với bản thân để rồi tập trung chuyên sâu vào đó, hơn là việc phí sức lực lao động vào những thứ vô bổ phù phiếm hàng ngày. Đi đi, thưởng thức đi, để thấy những mảnh đời xấu số, để nhận ra bản thân mình dù gặp nhiều rắc rối nhưng vẫn còn niềm hạnh phúc và suôn sẻ bao nhiêu. Những người đi nhiều trải nhiều gặp nhiều việc sẽ có cái nhìn tổng quát và bao dung hơn. Họ có xu thế trân quý cuộc sống hơn và thuận tiện hòa nhập hơn vào mọi thực trạng trên đời. Đó chính là phần thưởng. Cứ mỗi khi trải qua một chuyện ta lại thấy mình lớn hơn, già hơn, thấy cuộc sống đáng sống hơn rất nhiều .Hàng ngày tất cả chúng ta cứ nghe ra rả bên tai và đọc được hàng ngàn thông điệp kiểu hãy là chính mình, hãy tìm chính mình nhưng khoan, hãy là chính mình bằng cách nào khi ta còn đang phải mải mê tìm kiếm chính mình là gì ? Thật ra chỉ có một cách thôi, một câu vấn đáp cho toàn bộ, đó là hãy thưởng thức đi, thưởng thức mọi điều trong cuộc sống. Chỉ có trong thưởng thức, trong những thực trạng đơn cử bạn mới biết mình là người như thế nào. Chỉ có trong thưởng thức bạn mới tìm ra được chính mình. Trải nghiệm sẽ cho bạn biết bạn là người can đảm và mạnh mẽ hay sợ sệt. Trải nghiệm sẽ cho bạn biết bạn là người giữ lời hay là kẻ thất hứa, là người trọng tình cảm hay luôn bị lý trí ép chế. Chỉ trong thưởng thức bạn mới biết được năng lực sống sót, năng lực xoay chuyển trường hợp và năng lực đối phó với những khó khăn vất vả. Chính những nét tính cách đó là con người bạn. Làm sao bạn hoàn toàn có thể tìm ra nó, tìm ra chính mình khi không trải qua những thực trạng đơn cử trong cuộc sống ?Trải nghiệm sẽ là thầy dạy tốt nhất cho bạn trong cuộc sống mà không bất kể người thầy nào khác hoàn toàn có thể dạy tốt hơn. Kinh nghiệm từ đâu ra nếu không từ thưởng thức ? Chúng ta đương nhiên hoàn toàn có thể học hỏi từ những kinh nghiệm tay nghề của người khác, nhưng thôi nào, chẳng mấy ai chịu học từ bài học kinh nghiệm của người khác cả. Tôi có rất nhiều ví dụ trong thực tiễn chứng tỏ nhận định và đánh giá này, một trong số chúng là khi những bạn tôi đến hỏi kinh nghiệm tay nghề mở shop thời trang hoặc quán cafe. Đương nhiên tôi luôn chỉ họ mọi điều, kể cả những kinh nghiệm tay nghề đau thương của mình, nhưng rồi sao ? Họ ờ à và rồi sau đó họ lờ nó đi và mắc những lỗi i chang tôi đã cảnh báo nhắc nhở. Nhiều đến mức tôi chẳng thấy lạ hay buồn lòng gì nữa cả. Người ta thực sự chỉ học được từ chính thưởng thức của bản thân .Một người mới mở màn kinh doanh thương mại sẽ không hề biết tại sao vốn dự trữ lại quan trọng. Một người không khi nào đọc sách sẽ chẳng hiểu nổi tại sao người ta phải đọc sách. Một người chưa đi du lịch bụi khi nào sẽ không biết tại sao người ta phải mang theo mình thứ này thứ nọ như vài viên thuốc tây, chai nước lọc hay ít đồ ăn khô Thật sự là như vậy, bạn chỉ hoàn toàn có thể học hỏi được nhiểu khi và chỉ khi chính bạn phải thưởng thức cuộc sống trong từng thực trạng xảy đến mà thôi .

Trải nghiệm đơn giản là hãy nhào ra ngoài đời, nhào vào cuộc sống, không sợ thử những điều mới lạ, những thử thách và cơ hội với tâm thế của người học hỏi mọi thứ, nhưng cũng đừng quên ước chừng trước những gì bạn có thể mất, hay cái giá bạn phải trả để có những trải nghiệm đó.

Tham gia một tổ chức triển khai đa cấp, đó là thưởng thức. Làm thêm gia sư, ship hàng, lễ tân đó là thưởng thức. Tham gia một câu lạc bộ, những hoạt động giải trí xã hội, thử sức kinh doanh thương mại bất kỳ nghành nào, đó là thưởng thức. Thử học những điều mới, làm quen bạn hữu mới đó là thưởng thức. Đi đây đi đó, đi phượt, đi du lịch bụi đi chính là kiểu thưởng thức can đảm và mạnh mẽ nhất .

Văn mẫu lớp 12 chọn lọc hay nhất/ Đọc Tài Liệu

Source: https://dvn.com.vn
Category: Kinh Doanh

Alternate Text Gọi ngay