Người mù cầm đèn pin: Câu chuyện đơn giản khiến chúng ta suy nghĩ
Có nhiều điều thoạt nhìn tưởng là phi lý, nhưng chú ý hơn một chút, hẳn chúng ta sẽ thấy trong đó tồn chứa những bài học nhân sinh thiết thực. Chúng ta hãy cùng tìm hiểu những điều này qua 5 mẩu chuyện ngắn dưới đây.
Mục Lục
Mẩu chuyện ngắn thứ nhất: Người mù cầm đèn pin
Một chàng trai mù đến chơi nhà một người thân, vì lúc anh ta ra về là trời tối nên người họ hàng tốt bụng đã đưa anh một chiếc đèn pin để đi đường cho tiện.
Chàng trai mù nói : “ Cháu mù mà. Cháu cầm đèn pin thì có ích gì ạ ? ” .
Người họ hàng nói : “ Đường không chỉ có mình cháu đi, còn có nhiều người qua lại, cháu cầm đèn pin, người khác sẽ không đụng phải cháu ” .
Suy ngẫm: Chúng ta luôn là một phần của cuộc sống, mọi hành động đều có ảnh hưởng tương hỗ ngay cả khi chúng ta không nhìn thấy!
Mẩu chuyện ngắn thứ 2: Quả trứng của Christopher Columbus
Sau khi Columbus phát hiện ra châu Mỹ, nhiều người nghĩ rằng đây chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên, rằng Columbus chỉ làm được điều này nhờ vào như mong muốn. Tại một bữa tiệc, có một nhà quý tộc đã với Columbus : “ Ngài Columbus, toàn bộ tất cả chúng ta đều biết có sống sót vùng đất đó, và ngài chỉ là vô tình tới đó ! Nếu chúng tôi đi, thì chúng tôi cũng sẽ tìm thấy thôi. ”
Lúc này Columbus đặt một quả trứng luộc trên bàn, và nói với mọi người, “ Thưa quý vị, ở đây có ai hoàn toàn có thể đặt được quả trứng đứng thẳng trên bàn không ? ” .
Mọi người ai cũng háo hức thử, nhưng lần lượt ai nấy đều thất bại. Tất cả mọi người đều nhất trí là không hề làm được và bắt Columbus phải giải đố. Columbus khẽ mỉm cười, ông cầm quả trứng, đập khẽ đầu quả trứng xuống mặt bàn và đặt luôn chỗ móp của quả trứng lên bàn. Quả trứng đứng im phăng phắc .
Một vài người sau đó lên tiếng : “ Quả là đơn thuần mà, ai hoàn toàn có thể làm được. ”
Columbus nói : “ Vâng, chỉ đơn thuần như vậy thôi. Phát hiện ra châu Mỹ quả thực không khó, cũng dễ như việc làm cho quả trứng đứng thẳng trên bàn vậy. ”
Suy ngẫm: Khi ai đó chứng kiến một việc đã được làm rồi, họ sẽ thấy dễ. Tuy nhiên, nếu một hiện tượng chưa từng được giải đáp, việc tìm đến kết quả là hành trình gian nan. Cũng giống như vậy, sáng tạo thực ra chỉ đơn giản như vậy, quan trọng là bạn có dám nghĩ, dám hành động hay không.
Sáng tạo về thực chất là thái độ cởi mở, bộc lộ một quan điểm mới … là sự thăng hoa và kết tinh của dòng tư tưởng mới .
Mẩu chuyện ngắn thứ 3: Số phận của thợ xây
3 người thợ xây đang xây một bức tường. Có người đi qua hỏi “Các anh đang làm gì vậy?”.
Người thứ nhất vấn đáp : “ Không nhìn thấy à, xây tường. ”
Người thứ hai nói : “ Chúng tôi đang xây một tòa nhà cao tầng liền kề ” .
Người thứ ba nói : “ Chúng tôi đang xây một thành phố mới. ”
Ảnh minh hoạ.
10 năm sau, người thứ nhất đang xây một bức tường ở một khu công trình khác, người thứ hai ngồi trong văn phòng phong cách thiết kế khu công trình, anh trở thành một kĩ sư ; người thứ ba là một ông chủ .
Suy ngẫm: Góc “ngắm” hôm nay xác quyết mục tiêu và là nền tảng quỹ đạo tương lai.
Mẩu chuyện ngắn thứ 4: Xin kẹo
Có một cậu bé, một hôm, mẹ dắt cậu tới một shop tạp hóa mua đồ, ông chủ nhìn thấy cậu bé đáng yêu nên đã bóc một gói kẹo mút, muốn cậu bé lấy kẹo ăn, nhưng cậu bé không làm gì cả, sau một hồi nói mãi, ông chủ bèn tự mình bốc một nắm kẹo cho vào túi áo cậu bé. Sau khi về đến nhà, mẹ cậu bé hỏi cậu vì sao không tự lấy kẹo mà phải để ông chủ bốc cho như vậy, câu bé đáp : “ Bởi vì tay con nhỏ, còn tay ông chủ to, để ông chủ lấy thì nhất định sẽ được nhiều hơn ! ”
Suy ngẫm: Khiêm nhường và buông bỏ đem lại lợi ích thật nhiều.
Mẩu chuyện ngắn thứ 5: Hai hòa thượng
Có hai hòa thượng sống ở hai ngôi chùa trên hai ngọn núi liền kề. Giữa hai ngọn núi có một con suối, hai hòa thượng hàng ngày thường xuống suối lấy nước vào cùng một khoảng chừng thời hạn. Cứ như vậy, 5 năm trôi qua, rồi một ngày, vị hòa thượng ở ngọn núi bên trái không xuống núi lấy nước. Và cứ như vậy một tháng thoảng qua .
Rồi vị hoà thượng ở ngọn núi bên phải chẳng thể đành lòng liền vượt núi tới thăm đạo hữu. Tới nơi thấy vị kia đang đi quyền liền cất lời: “Cả tháng rồi không thấy ông xuống núi lấy nước”.
Vị hòa thượng kia chỉ vào một cái ao lớn và đáp : “ 5 năm rồi, hàng ngày tôi đều dành chút sức lực lao động cho cái ao này. Đợt rồi mưa lớn, nước tích được đủ dùng trong 1 thời hạn dài … giờ hoàn toàn có thể chuyên tâm tu luyện ”
Suy ngẫm: Đừng quên tích luỹ và khi có điều kiện thì chuyên tâm kết quả sẽ là công thành danh toại.
Source: https://dvn.com.vn
Category: Công Nghệ