Xin hãy cho anh một cơ hội

Kể từ ngày ngày hôm nay mình dành cho nhau một tuần lễ để tâm lý em nhé. Anh sẽ không gửi tin nhắn, không liên lạc, và anh sẽ ngóng chờ tin nhắn của em. Dù không đồng ý chấp thuận cũng cho anh câu vấn đáp. ( Le Nguyen Anh )

From: Lê Nguyen Anh
Sent: Sunday, December 20, 2009 3:29 PM

Có những mối tình đi qua chẳng để lại dư vị gì. Có những mối tình qua đi để lại xót xa, tiếc nuối và đau khổ. Có những mối tình để lại sự hận thù. Và có những mối tình, khi tất cả qua đi, thời gian trôi đi, nhưng vẫn để lại trọn vẹn một tình yêu trong ký ức, trong tâm tưởng của hai người. Tình yêu đó là sợi chỉ xuyên suốt quá khứ, hiện tại và tương lai.

Tình yêu luôn thật lạ kỳ và phi lý, phải không em? Cho đến bây giờ thì anh thật sự không thể lý giải được vì sao anh yêu em và mãi yêu em như thế. Câu trả lời có vẻ rất dễ, anh có thể trả lời ngay từ khi anh mới gặp em và cái cách mà anh tiếp cận em, thì đến bây giờ, nó còn đâu?

Anh yêu em ngay từ những cái nhìn, những nụ cười mà anh gọi là “khùng điên”. Anh chê em xấu, nhưng trong lòng anh em đẹp biết bao nhiêu. Em đẹp khi em ở bất kỳ nơi đâu, dù em bệnh, dù em không trang điểm. Với anh em đẹp lắm, em có biết không?

Bạn đang đọc: Xin hãy cho anh một cơ hội

Anh vẫn nhớ như in cái ngày em đến bên anh, những ngày chúng ta rong ruổi trong từng nẻo đường thành phố. Có khi từ quận 7 ta chạy qua vùng Thủ Đức lận, đúng không em. Và anh vẫn nhớ, nhớ ngày chúng ta đi Đầm Sen vui chơi, nụ cười ấy ngọt ngào biết bao. Em trao anh ánh mắt như một thiên thần. Thiên thần vỗ cánh bay ào vào con người đang nằm trong bóng đêm. Em gắp anh ra khỏi cái bóng của chính mình. Em có biết em quan trọng với anh biết bao nhiêu.

Anh biết anh và em đã yêu nhau như bao kẻ yêu nhau trên trái đất này. Chúng ta đã đi đến tận cùng của hạnh phúc, đắm say, đam mê cuồng nhiệt, hờn ghen, giận dỗi, đau khổ… Để đến lúc lòng không còn dậy sóng. Những cái hôn xiết không thể khiến ta rã rời được nữa mà anh từng tự hào rằng đó là nụ hôn lâu nhất thế gian và em phải nghẹt thở. Đôi bàn tay chạm nhau không còn nóng rẫy. Chỉ còn là những xúc cảm đã trở nên thân thuộc, như hơi thở từng giây, từng phút, từng ngày…

Nhưng rồi cũng chữ nhưng, cái ngày mà em nhắn tin chia tay anh, giữa mùa đông lạnh giá. Đến một ngày, em ra đi trong im lặng khiến lòng anh không lúc nào vui, vẫn hoài chờ đợi trong vô vọng. Hy vọng để rồi thất vọng, để rồi cõi lòng như chết lặng trong nỗi nhớ nhung da diết rất đỗi ngọt ngào. Anh ước gì lúc đó có những liều thuốc quên đi tất cả, anh chỉ ước mình thành kẻ mất trí.

Vỡ nát lòng tin anh dành cho em. Nỗi nhớ nhung, buồn chán kêu gào xé nát tinh thần anh. Anh vẫn hoài suy nghĩ vì sao ngày đó em đi? Anh đã làm gì, nói gì tổn thương đến em? Anh biết ta từng không ít lần cãi nhau nhưng không bao giờ ta giận nhau quá lâu. Chỉ một chút là nỗi nhớ lại dâng trào, lại như tảng băng làm lạnh ngọt lửa hờn giận cáu gắt kia.

Khoảng thời gian sau khi em nhắn tin anh lời nhắn vĩnh biệt ấy, lòng anh đã như thành phố bị nhấn chìm trong những đợt mưa. Những đợt mưa sớm bất chợt, ngang tàn và mạnh mẽ. Dù là ngày hay đêm, mưa vẫn lặng lẽ rơi. Mưa đêm, những cơn mưa đến khi thành phố ngủ rửa sạch kia có thể rửa sạch cái oi bức của ngày nắng, những khói bụi của đường phố mà sao không thể rửa được một chút nỗi lòng anh?

Từng đêm, anh lại thức, lại lặng lẽ đứng nhìn ra hàng hiên ký túc xá. Đã bao lần anh thèm muốn được như những ánh chớp phía xa kia, được kêu gào thật to tên của em. Anh không kỳ vọng em sẽ nghe thấy, anh chỉ muốn xoa dịu cơn khát trong lòng anh. Một cơn khát không phải là máu như loài yêu ma nanh dài. Một cơn khát tình cảm, khuôn mặt và nhất là giọng nói ngọt ngào, dịu dàng êm ả của em .
Cái cảm xúc mất mát này đã làm anh thực sự đau đớn, anh bật khóc, những giọt nước mắt mặn chát và cay nồng xộc lên sống mũi, tuôn sâu vào tận từng thớ thịt trên khung hình, đau và nhức, như hàng ngàn hàng vạn mũi kim đâm, nhưng có mấy ai hiểu cho anh ?
Những ngày không có em bên cạnh, cũng có nghĩa là mất đi chỗ dựa, như thế anh sẽ ngã, nhìn anh ngã em có xót xa không ? Buông tay em ra nghĩa là không còn có em, là mất đi em, mất đi cái hơi thở của những ngày qua. Có lẽ sẽ chết trong cái nỗi đau đang dày vò bản thân. Nếu anh chết em sẽ khóc chứ ?
Buông tay em ra nghĩa là khi anh quay sang bên cạnh để tìm kiếm một bờ vai, một vòng tay trong cái mùa đông giá rét này thì anh sẽ chỉ nhận được sự trống trải và hơi lạnh mà thôi, em sẽ chạnh lòng khi anh co ro chứ ? Buông tay em ra là để em ra đi, em sẽ rời xa anh, không còn là của riêng anh, sẽ không khi nào được nhận cái rất linh mà con người ta gọi là tình yêu của em nữa, em sẽ đem cho người khác đúng không ?
Chuyện tất cả chúng ta tan vỡ, anh như con chim bị ngã sợ cành cây cong. Anh trở nên hoài nghi về mọi điều tốt đẹp xung quanh. Anh ngần ngại san sẻ. Anh trở nên im lìm, lặng lẽ. Anh sợ rằng khi trải cõi lòng mình với ai đó, khi trao niềm tin cho ai đó, thì một ngày kia, họ sẽ giật mình mang tổng thể ra đi, bỏ lại anh một mình trong hụt hẫng và đau khổ, như em đã làm, như thế này đây …
Đêm nay cũng như bao đêm trước anh lặng lẽ một mình như chiếc bóng, căn phòng trống trải như càng thêm rộng thênh thang khi ngay trong lòng em mọi tâm lý cứ mải mê tới tận một chân trời nào đó, xa lắm …

Một mình trong đêm vắng, đối diện với chính lòng mình, có biết bao nỗi niềm cứ ào ạt đổ về, có cảm xúc tưởng chừng đã lãng quên bỗng sao tự dưng nối gót tìm về. Trong những giây phút thinh lặng quý giá, những ký ức ngày xưa cứ ùa về, nhất thời làm em choáng ngợp trong tiềm thức.

Đã nhiều lần anh tự hỏi lòng mình rằng tại sao lại yêu em nhiều đến thế ? Tại sao lúc đó anh lại dễ rung động đến như vậy ? Rất nhiều câu hỏi tại sao, nhưng chỉ có một câu vấn đáp duy nhất cho toàn bộ đó là vì … anh yêu em ! Anh yêu em nhiều hơn bất kỳ thứ gì trên đời này .
Thế rồi chăng, anh trách em sao nhẫn tâm quá, em bỏ anh đi theo người. Anh trách em sao bỏ anh đi khi anh đang yêu em nhiều nhất, hơn cả chính mình. Anh biết vì anh không phải là kẻ mù, và anh biết em đang bên cạnh người đó. Lòng anh như quặn thắt lại .
Nhưng vì tình yêu em, em à, xin em hãy cho anh một cơ hội để cùng nhau thiết kế xây dựng lại. Anh sẽ bỏ lỡ mọi lỗi lầm mà anh đang trách cứ em. Anh mặc mọi người gọi anh là kẻ yếu ớt, nhu nhược. Bởi vì anh yêu em nhiều lắm. Anh tin tất cả chúng ta hoàn toàn có thể thiết kế xây dựng lại từ đầu. Chúng ta sẽ vui tươi hơn, niềm hạnh phúc hơn, vì định mệnh đã an bài tất cả chúng ta là một đôi. Vì chính anh biết điều đó, anh là thầy bói mà, em biết đúng không ?
Khi anh đang viết những dòng này, em đang ngủ say giấc. Em quá vô tư mà không biết rằng ở nơi đây, có một người đang nhớ về em, người đó yêu em, trong từng giấc ngủ. Những giấc ngủ không tròn giấc đã bao ngày rồi. Anh đã tâm lý, anh tha thiết mong em quay trở lại bên anh và cho anh một cơ hội. Kể từ ngày ngày hôm nay mình dành cho nhau một tuần lễ để tâm lý em nhé. Anh sẽ không gửi tin nhắn, không liên lạc, và anh sẽ ngóng chờ tin nhắn của em. Dù không chấp thuận đồng ý cũng cho anh câu vấn đáp .
Vì anh biết rằng, không có em, anh vẫn sống, nhưng đôi vai anh nặng trĩu, lê những bước chân stress trên con đường dài trên thành phố đầy khói bụi này. Không có em, vẫn có một con người sống sót, nhưng đã chết. Trái tim, băng giá, lạnh lẽo, đang chờ một hơi ấm tỏa ra từ em .
Anh biết rằng thời hạn đó trôi qua thật chậm, anh mong đợi một tiếng em yêu anh, trong kỳ vọng nhỏ nhoi, le lói ở cuối con đường. Nếu rằng câu vấn đáp là không, có lẽ rằng anh sẽ chọn cho mình một con đường mãi mãi không khi nào gặp em nữa. Vì tình yêu của anh là một bản tình ca, nó không hề ngâm nga chỉ một nốt trầm. Nó cần lắm một nốt bỗng để réo rắt tim vui .

Anh yêu em nhiều lắm em có biết không? Tình yêu rất thật tâm.

Con mèo Kitty của anh .
Kenzuko

 

Source: https://dvn.com.vn
Category: Kinh Doanh

Alternate Text Gọi ngay