Laptop HP thì đừng!(một bài viết hài vô đối của chị Trang Hạ :>)

Viết ra đây giải trình cho bạn Paul về kinh nghiệm đau thương khi dùng HP Compaq của tớ nhé:
– Dell: Tớ dùng qua khoảng 4 con Dell, từ con quê mùa đen sì D400 nhưng bền bỉ chạy như xe đạp Thống Nhất, tới những con lấp lánh như Inspiron 12 inch màn hình Wide với lại 2 cái máy 12 inch nữa quên béng mất nhãn hiệu rồi (X300 với cái gì nữa ấy) thì cho đến giờ vẫn thấy Dell là tuyệt vời nhất, lựa chọn số một tuy hơi đắt, tốt nhất là hãy cắn răng chọn Dell và yêu cầu nhà phân phối một vài thao tác đơn giản (nâng thêm Ram chẳng hạn) cho máy trước khi bạn nhận về. Nếu có thói quen mở nhiều thứ trên máy 1 lúc (vừa mở Photoshop, vừa mở word, vừa đọc báo điện tử, vừa load phần mềm, vừa nghe nhạc, vừa đang chát, vừa đang mở IE lại mở cùng lúc Firefox và cũng đang mở cả Chrome nữa) thì nên chọn Dell. Dù mua linh kiện của Dell hơi khó, phải nhờ người ở nước ngoài mua cho chắc ăn! Nhất là pin!
– Acer: Tớ cũng dùng qua 3 máy, bao gồm cả netbook lẫn notebook màn hình 14 và 12inch. Xuống mã cực nhanh, máy mua 6 tháng y như vừa lôi từ kho đồ cũ ra, bong tróc sơn đủ thứ, chạm vào chỗ bong sơn là giật điện! (tớ xui thế đấy!) Mở máy ra cầm hai bên thành bàn phím ấn nhẹ theo hai hướng khác nhau là thấy rão rệ, tớ dùng qua 3 con Acer thì pin không ra làm sao cả, màn hình ở mức trung bình, được cái rẻ, nhưng cái làm tớ phát điên là một vụ khác, không liên quan tới máy, mà liên quan tới người:
Tớ đi Đài Bắc vài hôm, cầm về Hà Nội cái máy Acer Netbook (Vì thực ra tớ định mua Asus netbook cho lành, Acer là mua hộ, ai ngờ cầm về người nhờ mua lại chọn luôn cái Asus, thành ra tớ phải chịu đựng Acer). Tớ bèn mang ra trung tâm bảo hành của Acer ở Hà Nội đòi cài đặt lại hệ điều hành từ Trung thành Anh. Nó đòi phải trả tiền. Tớ rất kinh ngạc, vì ngay trước đó vài giờ, Acer ở Đài Bắc cài cho mình miễn phí mà mình vội ra sân bay, mình không cài. Bọn nó đã nói là bảo hành toàn cầu mà. Mình còn nguyên giấy tờ đây.
Bọn Acer Hà Nội láo kinh, nó bảo, tại vì chị là người mang quốc tịch Việt Nam, nên chúng tôi không bảo hành cho chị!
Quốc tịch Việt Nam thì sao? Bọn mất dạy. Máy vừa mua hôm qua xong, bảo hành toàn cầu cơ mà. Còn chưa mở ra khởi động lần nào. Máy còn nguyên bản Window XP có bản quyền!
Nó bảo, tại vì nếu chị là Tây ba-lô, chị mua máy đi du lịch, thì chị mang sang Việt Nam, chị mang Passport ra đây, chúng tôi đổi lại ngôn ngữ của hệ điều hành miễn phí theo yêu cầu khách hàng ngay. Nhưng chị là người Việt Nam, chị đi du lịch rồi tranh thủ mua máy tính chứ gì, thế sao chị không mua luôn máy tính Acer ở Việt Nam đi? (Chắc ý nó là mua máy tính của chúng nó bán!) Chị mua ở nước ngoài về đây, chúng tôi không cài! Chị mang ra nước ngoài mà cài!
Mình định viết thư sang chửi bọn này, gửi ngay cho Giám đốc kinh doanh của bọn Acer của công ty Hong Qi ở Đài Loan, thì cái thằng mua máy của mình đã cun cút mang máy Acer quay trở lại và nạp tiền cho bọn Trung tâm Acer ở Hà Nội để nó… cài lại máy cho, mất 100k tiền nhục. (Đây ko phải tiền ngu! Là tiền trả cho việc mang quốc tịch Việt Nam, nhục chưa, giời ạ !)
– Asus: Không review. Vì toàn mua Asus hộ cho mọi người, hoặc dắt mọi người đi mua, chứ bản thân mình ko dùng 1 ngày nào! Nhưng tần suất mua Asus cực kỳ cao, có thời gian, một năm mình mua 12 cái máy Asus cho 12 người, đến các ông chủ bán máy cũng nhẵn mặt mình. Và tương lai gần là dạo này mình đang mê Asus Zen để rắp tâm thay thế cho cái laptop hiện tại, nhưng mọi người đang dèm pha là giá đắt thế thì dùng Macbook Air cho nó sang!

Quảng cáo

– Sony Vaio: Mình cũng không review, nhưng nghe đồn nó còn định review mình ấy chứ! (Nói trước là mình tuy không còn tem chính hãng nhưng vẫn còn hạn bảo hành đến vô thời hạn, nhào dzô!)
– Toshiba: Ngốn tiền của mình nhiều nhất là Toshiba, là tiền bảo hành. Các máy khác toàn bệnh vặt, máy Toshiba đã hỏng là hỏng toàn thứ chủ chốt. Mình mua Toshiba dùng hơn 1 năm mà tiền bảo hành gần bằng tiền máy: Nó chỉ hỏng một cái mạch gì đó, nói chung là “chập mạch”, mà bảo hành cũng lắc đầu, cứ vài tuần lại thay 1 cái bàn phím mới. Mua máy có khoảng 1.300 USD thì phải mà mỗi lần thay bàn phím độ vài chục đô, ba bốn tuần thay một lần, lần đầu là được miễn phí, cả chục lần sau đều phải móc túi. Ôi giời! (Đã có lần gửi máy trả về xưởng của nhà sản xuất mất cả tháng nhé!) Sau chục tháng, thằng thợ sửa máy cho mình nó thấy thương hại mình, bán lại giúp cho một thằng khách vãng lai giá vài trăm đô, nó rước cho ôi mình mừng như chết đi sống lại!
– Giờ đến HP: Máy HP Compaq Presario đầu tiên mình mua là khoảng cuối 2005, máy mới nhất của nó hồi đó xem hay ghi DVD gì đó (có bao giờ mình dùng chức năng đó đâu), nhưng khuyến mại tột đỉnh của nó có 900 USD thì phải. Xong, được 1 năm thì màn hình xuất hiện vạch dọc đầu tiên. Mà máy này tuy là laptop nhưng luôn chỉ đặt trên đúng 1 cái bàn trang điểm, dưới ánh đèn ngủ, và ko bao giờ lôi đi đâu 1 giây. Không có vụ thiên thạch lao xuống đúng màn hình, hay nước mưa dột vào giữa bàn phím!
Thường màn hình sẽ có điểm chết, nhưng màn hình này chơi hẳn đồ hiệu, một vạch dọc luôn. Mang ra cái thằng bán máy, nó bảo không bảo hành, cái này chỉ có va đập mới bị thế, mà va đập là không bảo hành. Thôi chị nâng đời máy tính đi, chơi hẳn BenQ cho nó thời trang sành điệu.
Càng ngày vạch dọc của màn hình càng lan ra, dù từ đó mình luôn đặt máy tính lên ngực mình mà gõ nhé! (Vừa nằm, vừa gõ, gợi cảm không!) Nâng như nâng trứng luộc, thế mà vạch dọc vẫn nhanh chóng lan ra đúng nửa màn hình. Bỏ luôn, vì thay màn hình tiền gần bằng máy!
Xong, đến gần đây, khi định mua máy mới, mình vẫn tin lần trước chỉ là tai nạn rủi ro (mình quen với rủi ro rồi, khổ thế!) nên vẫn liều mình nạp tiền vào tài khoản của đại lý máy HP, để nó chuyển về Việt Nam cho mình một cái máy HP Presario có màn hình lớn nhất của tiệm bán máy tính đó. Công nhận thời gian đầu tiên, ngồi gõ trên một cái máy tính có màn hình to như màn hình tivi, thật là thích!
Xong, sau đó, mình khổ sở vì luôn phải vác ba-lô to như một thằng Tây ba-lô chính hiệu, đi tới bất cứ nơi đâu! Giờ phút này, mình quyết tâm đổi máy thành netbook hoặc ultrabook là vì thế.
Nhưng vấn đề của HP là ở chỗ khác:
Màn hình lại tuyệt vời như không thể tuyệt vời hơn. Mới mang về VN được độ 1 tuần, bỗng nhiên màn hình xuất hiện một đám sáng lỗ chỗ, mà dân gian gọi là điểm chết hoặc điểm sáng chói (stuck pixel) mà không thèm đổi màu. Đúng là truyền thống HP được kế thừa hoàn hảo, cái màn hình của mình nhờ thế giúp cái laptop đập hộp bán cũng chó nó mua!
Thằng bán máy thì bảo nhờ ai xách sang Đài Bắc cho nó xem, thằng sửa máy ở Hà Nội thì bảo, cái này tạm dùng được, chỉ hơi mờ một góc thôi, máy nhà dùng thì cầu kỳ cái gì?
Mình nhẫn nại kiếm tiền trên cái máy lộ sáng được độ một hai ngày, thì tai họa bắt đầu tới:
1. Máy HP quá nóng, pin nóng khủng khiếp tới mức nếu đặt bình sữa của con lên thì khỏi cần hâm nóng, nó giữ nóng cả đêm! Nhất là phía bên trái bàn phím. Đời thủa nhà ai kiểm tra nhiệt độ máy mà phần mềm báo rằng HP lên tới 105 độ C không hở giời?
Quạt thông gió chạy vù vù, kết quả là mỗi khi quạt thông gió chạy vù vù, máy tính tự nhiên tắt phụt đi! Khởi động lại tụt mẹ nó hứng. Một loạt cái bài báo của mình đã phải bỏ dở, ví dụ loạt bài “Đàn ông tình dục, đàn bà tình yêu”, bài hai của “Bi kịch của đàn ông chung tình”, bài “Đàn bà 40″ đã viết đi viết lại tới lần thứ năm mà cứ mất tích! Mình quá phẫn chí nên đã mua PC và khôi phục lại cái laptop Dell 14 inch cũ kỹ (không vứt đi vì đó là laptop của độc giả mua tặng) dùng để dự phòng, mỗi khi chờ HP Compaq… nguội ! Túm lại là cuối cùng, một mình mình ba máy, mà vẫn thấy khó chịu chỉ vì HP!
Lý do nóng của máy: Có trời mà biết! Dùng Win7 có bản quyền, phần mềm diệt virus có trả tiền đàng hoàng, phần mềm từ điển trả tiền đàng hoàng chứ không phải ….., cứ vừa bật nhạc (WMP) vừa gõ bài là thể nào quạt cũng vù vù, rồi thì… (máy nóng lên với tốc độ nhanh khủng khiếp, từ lúc bạn bận Firefox và video đến lúc nó nóng ran tắt ngúm là chừng vài phút!) Túm lại chỉ được dùng 1 chương trình duy nhất trên cái máy có cấu hình Pentium Dual Core T4400, RAM là 2.50 GB, nếu tranh thủ đọc báo điện tử thì chớ có sử dụng Firefox, máy lại bắt đầu… vù vù! Mà lại thử mở IE cùng Firefox một lúc xem nhé, cứ gọi là úi chà!
Mình bèn chấp nhận đau thương, gỡ bỏ Win7 64 bit để cài Win7 32bit xem có cải thiện tình hình không, xin báo cáo bà con là không ạ, laptop còn giúp mình loạn mã vô số tài liệu mật tiếng Hoa trữ trong máy mình, đến khổ!
2. Cái ưu điểm anh hùng bất diệt thứ 2 mà mình được phát hiện là, cái adapter nối với cái chân nguồn của máy tính. Một ngày đẹp trời, vào đúng ngày 1 năm sau khi mua máy, tức là ngày hết bảo hành toàn cầu, cái máy tính không cho phép sạc pin và cũng không cho phép sử dụng trực tiếp điện từ Adapter nữa. Cứ cắm dây Adapter vào, máy tính sẽ báo: Hoặc là dù cắm adapter, máy vẫn dùng điện từ pin, và pin đang không được charge, sắp hết, rồi đen sì luôn (plugged in, not charging). Và tắt máy rồi sạc pin thì cứu vãn được một tí, nhưng cứ khởi động máy là pin đi đằng pin, điện đi đằng điện, và máy tính không có tí ti power nào, tắt ngóm.

Quảng cáo

(Bổ sung: Các bạn thử gõ từ khóa “plugged in, not charging HP” thì thấy HP bị hơn một triệu lời than phiền trên toàn thế giới về lỗi này).

Mình tưởng vấn đề là pin, lặn lội đi mua cục pin mới, kết quả khả quan hơn một tí, được 3-4 ngày cục pin mới chết theo cục pin cũ.
Tháng đó Lửa Ấm không có chữ nào, chứ đừng nói báo nào khác, mình bị đồng nghiệp chửi không có chỗ mà chui xuống. Các con đói ăn, mấy công ty quảng cáo chờ bài mình không được thì hết kiên nhẫn, bắt đầu chửi, mình thì mặt vàng như nghệ!
Mình lên mạng google đủ kiểu, từ tiếng Hoa sang Anh sang Việt, phát hiện một sự thật động trời là:
Tất cả các máy bị hỏng chân nguồn đều là máy HP! Tây tàu ta đủ cả, đủ mọi dòng máy!
Chỉ mỗi máy HP thôi!
Vấn đề chả phải là pin hay adapter, vấn đề là cái cục ở chân nguồn máy bị lỏng, bị hỏng, bị làm sao đó.
Thậm chí thằng thợ sửa máy của mình, nó còn tháo máy mình ra, quay video cái vấn đề cục chân nguồn của máy mình, rồi gửi cho mình làm tài liệu để mình chuyển đi khiếu nại bọn HP Đài Loan. Thằng thợ bảo, chị cứ mạnh mồm chửi chúng nó vào, là cải tiến của HP chúng mày chính là cải lùi.
Sau khi mình thay Adapter bằng một cục gạch của các bạn Phúc Anh computer thì tình hình có vẻ khả dĩ hơn. Tuy nhiên, chỉ được khoảng 3 tháng. Bằng cớ là đêm qua, sau khi ru con ngủ và ru chồng ngủ xong, mình lọ mọ dậy mở máy tính ra để chuẩn bị đi kiếm tiền, và tá hỏa thấy:
Sạc không vào điện nữa, pin có dấu hiệu không được charge, cắm trực tiếp điện cũng có vẻ không ổn, màn hình sáng tối thất thường liên tục (vì mình cài đặt power plan là, có sạc trực tiếp thì độ sáng màn hình sẽ sáng hơn là lúc dùng điện từ pin), laptop của mình dư thế lày là dư thế lào? Lại cục chân nguồn?
Có những giai đoạn, laptop không bao giờ charge được đủ 100% điện, dù mình dùng cục adapter chính hãng hay cục mua ở VN. Luôn chỉ hiển thị 99% là cùng.
3. Kinh nghiệm vàng đối phó với laptop HP Compaq Presario:

Quảng cáo
– Dùng cái gì mới cài cái đó, không dùng nữa lại gỡ ra cho nhẹ máy. Ví dụ, sửa ảnh bằng photoshop thì khi nào cần mới cài đặt photoshop, xong, ta lại gỡ ra, hi hi. Dùng từ điển Dr. Eye thì khi nào cần gõ tiếng Hoa, ta cài từ điển vào, không gõ, ta lại gỡ từ điển ra, hi hi. Ngay cả phần mềm chat của Yahoo là YIM cũng làm máy tớ nóng, chạy chậm, khi nào cần nhận tin nhắn thì hãy đăng nhập, không thì ta cũng không phải là signout (O) mà là Tắt hẳn đi (X) cơ.
– Luôn cho mọi dữ liệu vào các ổ D-E để phòng khi máy trở chứng, hoặc khi ta cài Win7 không ưng, ta cài lại Win trên trời dưới bể gì đó.
– Luyện mắt cho tinh, nhìn thấy điểm mù mà như không nhìn thấy! Quan trọng là cái gì trên màn hình chứ không phải là màn hình bị cái gì.
– Luôn dọn nhà đến ở cạnh một thằng thợ sửa máy tính, cưới được nó làm chồng thì tốt!
– Bỏ thói quen vừa nghe nhạc vừa lướt web vừa ghi chép sáng tác viết blog vừa chát chít. Chỉ làm một thứ thôi.
– Không cài bất cứ một games nào trên máy hết, dù chỉ là flash-game vài trăm KB. Hoặc một trò vô hại trên Chrome Store. Vĩnh biệt Firefox.
– Hãy thông cảm cho HP, không phải là ta đang chịu đựng HP, mà là HP đang chịu đựng ta!
http://trangha.wordpress.com/2012/02/14/laptop-hp-thi-dung/- Dùng cái gì mới cài cái đó, không dùng nữa lại gỡ ra cho nhẹ máy. Ví dụ, sửa ảnh bằng photoshop thì khi nào cần mới setup photoshop, xong, ta lại gỡ ra, hi hi. Dùng từ điển Dr. Eye thì khi nào cần gõ tiếng Hoa, ta cài từ điển vào, không gõ, ta lại gỡ từ điển ra, hi hi. Ngay cả ứng dụng chat của Yahoo là YIM cũng làm máy tớ nóng, chạy chậm, khi nào cần nhận tin nhắn thì hãy đăng nhập, không thì ta cũng không phải là signout ( O ) mà là Tắt hẳn đi ( X ) cơ. – Luôn cho mọi tài liệu vào những ổ D-E để phòng khi máy trở chứng, hoặc khi ta cài Win7 không ưng, ta cài lại Win trên trời dưới bể gì đó. – Luyện mắt cho tinh, nhìn thấy điểm mù mà như không nhìn thấy ! Quan trọng là cái gì trên màn hình hiển thị chứ không phải là màn hình hiển thị bị cái gì. – Luôn dọn nhà đến ở cạnh một thằng thợ sửa máy tính, cưới được nó làm chồng thì tốt ! – Bỏ thói quen vừa nghe nhạc vừa lướt web vừa ghi chép sáng tác viết blog vừa chát chít. Chỉ làm một thứ thôi. – Không cài bất kỳ một games nào trên máy hết, dù chỉ là flash-game vài trăm KB. Hoặc một trò vô hại trên Chrome Store. Vĩnh biệt Firefox. – Hãy thông cảm cho HP, không phải là ta đang chịu đựng HP, mà là HP đang chịu đựng ta !

Source: https://dvn.com.vn
Category: Hỏi Đáp

Alternate Text Gọi ngay